Đông Chí là một họa sĩ trẻ, sau khi tốt nghiệp học viện mỹ thuật liền tới làm thầy giáo dạy mỹ thuật tạo hình ở trường trung học Nam Sơn. Thập phần mẫn cảm, bởi vì cái bí mật khác người kia đã định trước đời này anh sẽ cô độc. Nhưng từ một sự hiểu lầm bất đắc dĩ do thú cưng của anh gây ra, mà anh đã gặp được người ấy.
Đó là Trang Châu, thiếu gia của nhà họ Trang. Ấn tượng về lần đầu tiên gặp mặt với Đông Chí thì anh ta là một nam nhân thực anh tuấn, màu da hơi ngăm đen, để một kiểu cầu húi cua, hai bên mai cắt thực mỏng, càng toát ra đường cong ngũ quan kiên nghị mạnh mẽ. Hơn nữa dưới cặp lông mày rậm là đôi mắt linh hoạt sắc bén, nhuệ khí bức người. Tựa hồ như đó là một người đàn ông cất giấu nhiều bí mật, cứ như thế từ từ tiến lại gần anh, cho anh từng chút rung động, nhè nhẹ ấm áp. Còn đối với Trang Châu, Đông Chí trong lòng anh là một điều kì diệu ,khuôn mặt xinh đẹp ôn nhuận kia so với bất cứ thời khắc nào trong dĩ vãng đều khiến hắn tâm động.
“Em ấy có một trái tim thủy tinh chứa đựng tất cả ôn nhu của thế giới này. Trong sạch không nhiễm một hạt bụi. Trang Châu bỗng nhiên cảm thấy hắn vô cùng may mắn, có thể giữa biển người mờ mịt gặp gỡ được em ấy, cùng em ấy tương ái, cùng em ấy trải qua những tháng ngày lâu dài sau này. Một đời một thế, không xa không rời.”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.