Xe lái vào trong sân nhà Trang Châu, Hắc Đường đang chơi đùa, thấy hắn về liền chạy tới nghênh đón, kết quả vừa mới chạy tới gần, cửa xe mở ra, người đầu tiên bước xuống không phải là cha nó mà là cáo trạng tinh đang ôm một con chó bẩn hề hề.
Hắc Đường chân trước chạm đất, luống cuống tứ chi bất ngờ phanh lại, thân thể lảo đảo, sói tru một tiếng: ‘Tại sao lại là mi?!”
Đây là mẹ kế mang theo con riêng tới cửa sao?
Hắc Đường vừa nghĩ tới mình đã lưu lạc tới tình cảnh bi thảm như thế, quả thực mất hết hy vọng, lao thẳng vào lòng Trang Châu khóc lóc lên án: “Con là con ruột của cha mà, cha! Nếu cha thật sự muốn để lại hết gia sản cho mẹ kế và con riêng của anh ta, con liền… con liền bỏ nhà trốn đi!”
Trang Châu xoa xoa đầu nó, hắn tuy rằng không hiểu nó đang uông uông cái gì, nhưng nhìn ra được lòng ghen tị của Hắc Đường lại phát tác. Dưới tình huống này, là một người cha đủ tư cách tự nhiên sẽ đứng về phía con trai mình, một lần nữa giữ vững niềm tin cho nó.
“Hắc Đường, nhà chúng ta có khách tới.” Trang Châu khẽ hôn lên đầu nó một cái: “Con là chủ nhà, phải hảo hảo chiêu đãi nó. Ban ngày trong nhà không có ai, vừa lúc nó có thể chơi đùa cùng con.”
Hắc Đường nhận được an ủi từ cha mình, tâm tình tốt hơn rất nhiều, nhưng vẫn có chút lo lắng: “Lăng Đông Chí sẽ không ở đây cùng nó phải không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3013899/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.