Đây không phải lời ngon tiếng ngọt gì, nhưng bị người trước mắt dùng một loại âm điệu hơi có vẻ ám muội nói ra, không hiểu sao liền nhiễm một chút hương vị mê hoặc nhân tâm.
Hai má Đông Chí bỗng nóng bừng lên, tim cũng bất giác đập nhanh nửa nhịp. Đến khi ý thức được phản ứng của mình, trong lòng thoáng có chút căm tức: “Anh cố ý chạy tới nhà tôi là muốn câu dẫn tôi?”
Trong mắt Trang Châu ý cười càng thêm sâu sắc: “Em đoán đúng rồi, thật thông minh.”
Đông Chí: “…”
Hít sâu một hơi, Đông Chí phẫn nộ trừng trừng mắt. Nhớ lại lần đầu gặp mặt, người này luôn tỏ ra bộ dạng không dễ tiếp cận, hóa ra đều là giả vờ giả vịt.
Trang Châu giả bộ không chú ý tới thần sắc mất tự nhiên trên mặt Đông Chí, tập trung đem nguyên liệu sơ chế sạch: “Nồi đâu?”
“Ở ngăn tủ phía dưới.” Đông Chí quay đầu lại thấy hộp cà mèn đã mở nắp, mùi tương ớt đậm đặc xông vào mũi, chọc người thèm nhỏ dãi, nhịn không được hít hít mũi thêm vài cái: “Thơm quá.”
Trang Châu xoa xoa đầu Đông Chí: “Rất nhanh là xong rồi.”
Đông Chí cảm thấy động tác này hắn làm không khỏi quá thuận tay đi, so với mình mỗi ngày xen lẫn với đám trẻ con làm còn thuận tay hơn, quả thực chính là coi mình như trẻ con mà dụ dỗ, điều này khiến Đông Chí có chút khó chịu.
“Về nhà mà xoa đầu em trai anh ấy.” Đông Chí tránh tay hắn đi: “Anh coi tôi là trẻ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3013881/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.