Đông Chí vừa vào tới cửa liền thấy Tiểu Dạng Nhi và Bồi Tây đang ở trên ban công lăn qua lộn lại không biết đang vồ cái gì, giống như đang luyện tập kỹ năng vờn chuột trong không gian nhỏ hẹp. Chân trước của Tiểu Xám chưa khỏi hẳn nên chỉ nằm trên thảm phơi nắng, cái đầu tròn tròn gối lên chậu hoa, khiến cho thân cây trúc đuôi phượng mảnh khảnh gần như sắp đứt gãy.
Đông Chí cảm thấy đồ vật Tiểu Dạng Nhi và Bồi Tây đang tranh nhau nhìn có chút quen mắt, chờ tới khi anh đổi giày xong đi vào nhà mới phát hiện đồ chơi bị hai con mèo tinh nghịch kia giành tới giành lui cư nhiên là… quần lót của anh!
Đông Chí ngẩng đầu nhìn dây treo phía trên lan can ban công, bi thương tự kiểm điểm một chút chẳng lẽ lúc mình treo lên không dùng kẹp cố định lại sao?
“Quá đáng!” Đông Chí căm giận đẩy mạnh cửa ban công ra, một phen giật lấy chiếc quần lót dính đầy nước bọt cùng lông mèo đang bị Bồi Tây giấu dưới bụng ra: “Quá đáng! Đây là lần thứ hai trong tháng này rồi đấy! thứ này tuy không đắt nhưng không chịu nổi bọn mày gây sức ép như vậy đâu.” Mấu chốt chính là món đồ chúng nó dùng để chơi thực riêng tư TT-TT, bị hai thằng oắt con kia công khai ngay tại ban công tranh qua giành lại chơi đùa, vạn nhất bị hàng xóm hai bên rồi trên dưới nhìn thấy…
Đông Chí mới nghĩ thôi đã cảm thấy thực 囧
Bồi Tây nằm lăn trên tấm thảm trải sàn lắc lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3013879/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.