Đông Chí trong lúc nửa tỉnh nửa mê cảm giác có người cho mình uống nước. Mật ngọt, độ ấm cũng vừa vặn. Nước vừa đưa tới bên miệng liền uống vài hớp, từ khoang miệng xuống tới dạ dày nhất thời đều trở nên thoải mái.
Đông Chí càng nhích lại gần, cảm thấy cánh tay đang đỡ mình vừa ổn trọng lại vững vàng, sau đó lại nhẹ nhàng đỡ mình nằm xuống gối. Đông Chí theo bản năng cọ cọ lên gối đầu mềm mại êm ái, trên gối đầu có mùi hoa cỏ nhàn nhạt, rất dễ chịu. Anh nhớ rõ chính mình từng ngửi thấy được ở đâu đó. Nhưng, giờ khắc này cảm giác quá mức khoan khoái khiến anh vô pháp chống cự, ngăn cản anh tìm tòi nghiên cứu điểm nghi vấn này. Đông Chí xoay người, vùi đầu vào gối, rất nhanh liền ngủ say như chết.
Trang Châu buông cái cốc nước trong tay xuống, nhìn gương mặt Đông Chí ngủ say không tự chủ được mà mỉm cười.
Em ấy giờ này khắc này đang ngủ ở bên cạnh mình, hơi thở đều đều, an bình như thiên sứ. Cho dù làm được việc này, thủ đoạn chẳng mấy vinh quang nhưng trong lòng Trang Châu một chút cũng không hối hận. Hắn rốt cục hiểu ra vì sao trên thế giới lại có những lời nói kiểu như ‘yêu nhau uống nước cũng no’… bởi vì trong lòng tràn ngập tình cảm với một người, thì linh hồn cũng đã có được sự thỏa mãn sâu nhất.
Em ấy ngay tại nơi này, ở ngay nơi hắn có thể chạm tới giống như tiểu hài tử chơi mệt tùy tiện nằm trong ổ chăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3013893/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.