Đại mỹ nữ hoang dại Ôn Huyền từ lần đầu nhìn thấy Lục đại đội trưởng liền cầm lòng không được. Sáp đến, ham muốn, nước bọt, nhỏ giọt. Ôn Huyền: Sao? Làm thế nào mới có thể cua được anh? Muốn bỏ vào bao tải bắt đi hay là lời ngon tiếng ngọt. Lục Kiêu ngậm điếu thuốc, lạnh lùng nói: "Cô là đại minh tinh sáng chói, tôi chỉ là đội trưởng một khu không người chim không thèm ị, rất nghèo, cô nhìn trúng tôi ở chỗ nào?"
Ôn Huyền: "Em thích cách anh đụng em." Lục Kiêu nghẹn lời. Gương mặt nhăn nhó, vô tình rời đi: "Không biết xấu hổ, nghĩ cũng đừng nghĩ!" Hôm sau. Anh: "Tâm huyết dâng trào?" Ôn Huyền: "Bất cứ giá nào." [Đại đội trưởng khu không người vs đại minh tinh tuyệt mỹ, tính cách của nữ chính thiên về phản xã hội, cả hai đều là đại lão, toàn văn rất ngọt]
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.