Editor: ÓcCá
Ôn Huyền cố gắng nghiêng đầu, muốn nhìn thấy hình dạng của hắn, muốn nhớ thật kỹ vào đầu người hại mình.
Bất quá bóng dáng của hắn ngược với tia sáng, nên gương mặt hắn cũng được giấu trong bóng tối, cho đến lúc Ôn Huyền hôn mê, cũng chưa nhìn thấy rõ hình dạng của người đó.
**
Bên trong đội quản lý khu không người Khả Khả Tây, Thanh Hải.
...
Đồ vật mềm mại uớt át đang lau mặt và cổ.
Nút cổ áo sơmi đang bị người cởi ra.
Trong mơ mơ màng màng nhận thấy được nguy hiểm, Ôn Huyền vô ý thức nhíu mày, vươn tay ra chống cự.
"Đừng, đừng đụng tôi..."
Đầu rất đau, rất nặng, đối phương là ai, tại sao lại cởi áo cô...?!
Vì ý thức không tỉnh táo, cuối cùng Ôn Huyền liền cuống lên, vô ý thức vung mạnh tay lên ---
Người đàn ông rên một tiếng, lập tức có ba vết cào xuất hiện từ phần cổ vạch đến bên tai anh.
Một giây, hai giây sau, trở nên đỏ như máu.
Người đàn ông không nhúc nhích, chẳng biết qua bao lâu, thấy cô nằm trên giường lại không động đậy nữa, lúc này anh mới dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cô.
Sau đó, cúi người, tiếp tục công việc trong tay.
Lần này, bởi vì động tác của cô trước đó quá kịch liệt không biết đã đụng vào chỗ nào, hiện tại lại lâm vào hôn mê, cô chật vật nằm ở đó, không nhúc nhích.
Mặc anh làm gì thì làm.
...
...
Ôn Huyền bị ngộp mà tỉnh lại.
Cô nghĩ mình đã có một giấc mơ vừa phẫn nộ vừa buồn bực xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-rao-treu-choc/213146/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.