Editor: ÓcCá
Lúc Lục Kiêu tắm qua loa xong trở ra, bọn họ đều đã vào chỗ.
Còn dư lại một vị trí chính là đối diện Ôn Huyền.
Một bên Ôn Huyền là Dì, một bên là con trai của Dì.
Lúc đầu Tang Niên muốn ngồi cùng một chỗ với nữ thần, nhưng không biết sao bé Đôn béo lần đầu tiên trông thấy chị xinh đẹp như vậy trợn cả mắt lên.
Vừa cầm cái đùi gà lớn ngồi bên cạnh Dì vừa đỏ mặt nũng nịu, nói muốn ngồi cùng một chỗ với chị xinh đẹp.
Tang Niên không tranh được chỗ với đứa nhỏ này, Ôn Huyền trực tiếp để Đôn béo ngồi bên cạnh kia của mình.
Tất cả mọi người rất vui vẻ, vô cùng thân thiện với Ôn Huyền.
Hết lần này tới lần khác một cô gái có tính cách khuynh hướng phản xã hội như Ôn Huyền đã phát huy sự đặc thù trong ngoài không đồng nhất của mình đến cực hạn.
Ở nơi công cộng cô được gọi là một người khéo ăn nói với nụ cười ngọt ngào.
Khi Lục Kiêu trở ra, nhìn chằm chằm hình ảnh cô hòa hợp với mọi người, ánh mắt có chút lấp lóe.
"Lục đội tới, mau đến đây ngồi đi, tất cả mọi người tranh thủ thời gian ăn, muốn ăn gì trong bếp đều có."
Dì mỉm cười hòa ái tiếp đón.
Còn chưa nhìn thấy anh, Ôn Huyền giống như đã có thể cảm nhận được hơi thở của anh truyền đến từ đằng sau.
Chỉ là cô vẫn một mực không quay đầu, mà vén mái tóc dài sau vai qua, vô tình hay cố ý lộ ra bờ vai trắng nõn của mình.
Chưa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-rao-treu-choc/1186985/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.