Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Yêu nhau, đó chính là điều thiêng liêng nhất của đời người, biến tình cảm chân thành trở thành một nỗi khát vọng đầy mạnh mẽ ở trong tình yêu. Nước chảy là vô tình, hoa rơi là hữu ý. Anh là một nam thần trong mắt toàn thể nữ sinh. Ai cũng đều mê đắm trước vẻ đẹp của anh. Ngay cả cô cũng đều không ngoại lệ. Anh giống như một vị thần, lại vừa giống như cơn gió lạnh mùa đông, đôi khi lại nhiệt huyết như ánh nắng của mặt trời mùa hạ. Anh khác biệt với tất cả những nam nhân khác. Cô hi vọng một ngày nào đó, có thể cùng anh xây đắp tương lai, mặc dù cô biết đó chỉ là một khát vọng xa vời với thực tế.
Nhưng một điều khiến cô không thể nào ngờ tới nhất, chính là điều ước của cô lại thật sự có thể trở thành sự thật. Anh và cô thực sự dây dưa chung một chỗ. Cô không nghĩ anh là một người đàn ông khao khát dục vọng đến vậy. Mỗi ngày, anh sẽ đều khiến cô đạt được khoái cảm cùng cao trào, cho dù là ban ngày hay là ban đêm. Anh khiến cô ngày càng cảm thấy vạn phần yêu anh, vạn phần muốn phụ thuộc vào anh. Cô yêu anh bằng cả tấm chân tình.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.