Tôi thích em.
Tôi thích em tao một chút.
Cũng như vậy nhưng lại kém mất ba từ.
Hoàng hôn mùa xuân thật dịu dàng.
Trên bảng đen trong phòng học vẫn còn tràn ngập nhiệm vụ cuối tuần của các tổ. Lâm Thanh Khải lười nhác dựa vào trên bàn học, một tay vòng sau thắt lưng nàng. Váy liền áo rất mỏng, Tưởng Linh có thể cảm nhận được ngón tay hắn rê dọc theo sống lưng nàng mà vuốt ve lên xuống.
Tê tê, lại thật thoải mái.
Hành động này khiến cho Tưởng Linh có loại ảo giác giữa bọn họ đã sớm thân mật từ lâu.
Nàng lôi kéo góc áo hắn, âm thanh thật nhẹ đáp: "Tương đối thích anh xoa."
Lâm Thanh Khải thấp giọng cười: "Vì sao vậy?"
Tưởng Linh dán đầu mình vào trên vai hắn, giấu mặt đi: "Càng...... Có cảm giác hơn."
Hai người dán lại gần. Động tác tay của Lâm Thanh Khải ở sau eo nàng càng thuận tiện hơn. Đầu ngón tay hắn cách váy tìm được quần lót bên trong, như có như không dọc theo con đường nhỏ kia thăm dò xuống dưới.
Tưởng Linh nhấc eo ra sau trốn, tay hắn lại kịp lúc giữ nàng lại.
"Càng có cảm giác gì?" Còn ở đó mà lấy lời nói của nàng trêu chọc nàng.
Tưởng Linh gác trên đầu vai hắn, nhỏ giọng nói: "Chính là cảm giác rất thoải mái."
"Vú thoải mái thì tiểu huyệt mới chịu ướt, có phải không?"
Tưởng Linh ưm một tiếng.
Yết hầu Lâm Thanh Khải lăn nhẹ, tay rũ xuống, vén bên váy trái của nàng lên.
Tưởng Linh bị dọa sợ, giữ tay hắn lại.
Lâm Thanh Khải nhìn nàng, đạm thanh hỏi: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khai/24983/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.