Đêm quá an tĩnh, Tưởng Linh có loại ảo giác độ ấm đang dần tăng theo lời hắn nói. Đầu nàng gác trên đầu gối, nơi đáy lòng trở nên thật mềm, mềm đến độ mượt mà.
Đầu kia điện thoại, Lâm Thanh Khải không chút để ý giữ trầm mặc. Khi cho rằng nàng sẽ không đáp, yên lặng một lát, lại nghe thấy một âm thanh rất cẩn thận: "Ừm".
Giống như bị móng vuốt mèo khều nhẹ.
Khóe môi Lâm Thanh Khải cong lên: "Ngày mai tan học ở phòng học chờ tôi."
Ngày hôm nay là thứ sáu, ngày mai liền đến cuối tuần, học sinh trong lớp đều đồng lòng kích động. Nhẫn đến một tiết cuối cùng buổi chiều, cả một đám đã sớm đứng ngồi không yên. Chủ nhiệm lớp lại cố tính nói lảm nhảm, phân phó xong nhiệm vụ lại bắt đầu tổng kết kết quả học tập cuối tuần, dây dưa dây cà không chịu thả người.
Tiếng chuông tan học reo lên, lớp bên cạnh lúc đầu chỉ ồn ào vài tiếng, rồi lại biến thành lục đục náo loạn. Trên hành lang cũng dần ồn ào lên, bóng người qua lại đông hơn.
Tưởng Linh ngồi ở chỗ bên trong dựa cửa sổ, tim đập có chút mau.
Tưởng tượng lát nữa sẽ được gặp Lâm Thanh Khải, vẫn không nhịn được khẩn trương. Đặc biệt sau khi trải qua một buổi tối hôm qua...... Cùng hắn nói chuyện qua điện thoại để tự an ủi......
Lúc ấy cảm xúc bị kéo cả lên, cảm thấy tâm thẹn không biết chết chỗ nào rồi. Sau khi rửa mặt, được nước lạnh kích thích, đột nhiên liền thanh tỉnh.
Tự mình chơi đùa mình, còn kêu thành như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khai/24982/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.