"Cao trào rồi?" Hắn biết rõ còn cố hỏi.
Chân Tưởng Linh gắt gao quấn chặt hông hắn, sâu trong thân thể co rút không quy luật. Giọng nói của nàng đã chuyển thành hơi khàn: "Đủ rồi."
Lâm Thanh Khải thấp giọng cười:
"Chỗ nào đủ rồi? Tiểu huyệt còn đang hút tôi đây này."
Giống như muốn chứng minh cho nàng xem, hắn làm bộ nâng eo rút ra ngoài. Thịt mềm dính nhớp bám rịt lấy côn thịt, bị ép phải chuyển động theo.
Khoái cảm từ nơi đó dọc theo xương sống lan ra khắp người. Tưởng Linh nhịn không được lại rên rỉ.
"Đừng mà..." Nàng gắt gao bắt lấy cánh tay hắn tựa như bám vào khúc gỗ cứu mạng duy nhất.
Lâm Thanh Khải áp sát, ở bên tai nàng chạm chạm, "Tôi còn chưa thao đủ đâu."
Eo hắn lại thong thả đong đưa, côn thịt ở chỗ lầy lội đâm sâu rút hẳn.
Thật là chặt. Rõ ràng là thân thể chưa từng bị người khác chạm qua, nhưng thịt huyệt lại dường như trời sinh biết kẹp hút thế nào. Cao trào một lần rồi nhưng vẫn hút vừa chặt vừa chắc.
Lúc này Tưởng Linh đã mẫn cảm đến cực kỳ, động tác hắn thọc vào rút ra cũng chậm dần, ngược lại hồi nãy, mỗi cú nhấp đều cố tính được kéo dài.
Dâm thủy không ngừng tràn ra bên ngoài, là do bị dương vật kéo theo ra, dọc theo bắp đùi của hai người mà chảy xuống dưới. Drap giường dưới thân rất nhanh đã ướt đẫm.
Lâm Thanh Khải ngồi dậy, tay đè lên chân nàng lấy đà thúc đến tận trong cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khai/3141287/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.