Tiệm cơm luôn ồn ào tiếng người.
Bọn họ nhiều người, trước tiên nhắm được mấy cái ghế dựa trên lầu hai. Lần lượt đi lên lầu, trên lầu cũng đi xuống một đoàn người.
Cầu thang không được rộng, Lâm Thanh Khải buông tay Tưởng Linh, chắn cho nàng đi phía sau.
Đoàn người này có nam có nữ, nhìn qua lớn tuổi hơn một chút. Người dẫn đầu trong lúc đi xuống, đột nhiên lại xoay người nhìn bọn họ. "Linh Linh?" Tuy gọi nhưng cũng không xác định lắm.
Tưởng Linh sửng sốt. Lâm Thanh Khải dừng chân, cùng nàng quay đầu lại nhìn.
"Thật là em rồi." Người nọ mang mắt kính gọng vàng, hào hoa phong nhã, tinh anh, phong độ trí thức. Hắn cũng liếc mắt nhìn qua Lâm Thanh Khải một lượt: "Vậy bạn trai đây là?"
Tưởng Linh đỏ mặt, do dự kêu một tiếng: "Anh."
Đuôi mày Lâm Thanh Khải nhếch lên, nhìn nàng đi qua đó. Hai người nhẹ giọng nói vài câu, cuối cùng, người nọ còn giơ tay xoa xoa đầu Tưởng Linh.
Nàng dường như đã thật quen với động tác này, cũng không hề có ý tứ trốn tránh.
"Em còn có anh trai à?" Hai người đi tới ghế dựa, Lâm Thanh Khải mới hỏi.
"Là anh trai hàng xóm." Tưởng Linh giải thích thật kỹ càng tỉ mỉ, "Anh ấy đang học đại học, học rất giỏi, có đôi khi ba mẹ qua tìm anh ấy giúp em học bổ túc, cho nên có quen biết một chút."
Đại học...... Trách không được.
Thần sắc Lâm Thanh Khải nhàn nhạt. Lớn lên đúng một bộ dáng con mọt sách.
Đám nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khai/3141284/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.