Cho dù suy nghĩ có trong sáng cỡ nào mà nghe hắn nói vậy, mặt Tưởng Linh cũng không nhịn được mà nóng bừng lên.
Đêm hôm trước, nàng nằm mơ, mơ thấy bị hắn đè lên tường làm trong phòng học. Côn thịt thô cứng mãnh liệt ra vào trong thân thể. Nàng kêu rất lớn tiếng, Lâm Thanh Khải liền cúi đầu hôn nàng. Quần áo đã sớm bị xé rách, hắn hôn nàng xong, rồi di xuống dưới, đầu lưỡi ướt át liếm hút vòng quanh đầu vú.
Ở trong mơ, Tưởng Linh đạt cao trào.
Tỉnh lại rồi ngồi ngẩn người một lúc lâu, nhất thời không rõ chính mình có thật sự kêu ra tiếng hay không. Nàng nín thở để ý động tĩnh ở ký túc xá. Thấy bạn cùng phòng vẫn hô hấp đều đều, mới dám thả lỏng. Thật cẩn thận đưa tay chui vào chăn mỏng, sờ sờ quần lót, quả nhiên lại ướt rồi.
Khó chịu.
Mặt Tưởng Linh vùi vào gối đầu. Nàng nhớ tới lúc trước có lần nhìn thấy một nam sinh tán tỉnh trong phòng học. Lúc ấy chỉ cảm thấy người đó thật đáng khinh, nhưng Lâm Thanh Khải rõ ràng so với hắn còn quá phận hơn nhiều.
Ngày hôm sau tan học, nàng cùng bạn cùng bàn đi mua đồ ăn vặt. Từ xa đã nhìn thấy Lâm Thanh Khải đứng cùng một đám nam sinh trước cửa quầy bán quà vặt. Hắn mặc áo len lông dê màu xám nhạt, so với những người xung quanh cao hơn hẳn nửa cái đầu, sạch sẽ và nổi bật.
Chân Tưởng Linh bỗng nặng trịch. Nàng vừa thấy hắn, liền vô thức nhớ đến hình ảnh hắn muốn nằm trên người nàng.
"Làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khai/24978/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.