Gương trong phòng tắm rất lớn, chiếm nửa mặt tường.
Bồn rửa tay được lát đá cẩm thạch, đúng phong cách điển hình trong khách sạn.
Tưởng Linh nhất quyết không chịu bỏ cái chăn bọc quanh người, cứ thế bị hắn vác lên rồi đặt ngồi trên bồn rửa tay. Xúc cảm có chút lạnh cứng.
"Cùng nhau tắm?" Lâm Thanh Khải chống tay ở hai bên người nàng.
Bên tai Tưởng Linh tê rần, cảm thấy thẹn thùng, ngóc đầu lên: "Đừng vậy..."
"Làm sao?"
Nàng rũ mắt: "Ừm, cảm giác có chút... Dâm đãng."
Hai từ cuối cùng cứ ấp a ấp úng khó mà nghe thấy.
Lâm Thanh Khải lại có thể nghe rõ. Hơi ngả người về trước, cười: "Vừa rồi như vậy mới gọi là dâm đãng."
Mặt Tưởng Linh nhanh chóng bị thiêu cháy.
Hình ảnh hai người ở trên giường thở hổn hển liều chết làm tình triền miên vốn dĩ vẫn còn trong đầu, vừa bị hắn nói đến, càng khó kìm lòng.
"Xấu hổ cái gì?" Lâm Thanh Khải giơ tay nhéo nhéo cằm nàng.
Nàng hàm hồ đáp lời. Tầm mắt rũ xuống, vừa vặn nhìn thấy trên cánh tay rắn chắc của hắn có vài vết hồng hồng. Hẳn là khi nãy đạt cao trào, nàng bị thao đến chịu không nổi, mới bấm móng tay vào sâu như vậy.
Tim Tưởng Linh đập lỗi nhịp.
Đây là dấu vết của nàng.
"Chỗ này..." Tưởng Linh chỉ chỉ, muốn nói gì đó, nhưng lại không biết nói như thế nào.
Lâm Thanh Khải nhìn theo qua, môi nhếch cao: "Dương vật nhấp không đến vài lần, đã phóng đãng tựa như mèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khai/3141288/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.