Tình yêu giống như một đóa hoa ly nở rộ. Có chút mùi mẫn quyến rũ như đóa hồng kiêu sa, lại có chút tinh khiết giống như viên đá lưu ly rực rỡ. Nếu ai hỏi anh tại sao lại thích một người như cô? Chỉ vì cô là cô thôi. Thích một người không cần biết lí do là gì, chỉ cần mỗi khi thấy nhớ là được ôm, mỗi khi khổ sở lại được dỗ dành, hay mỗi khi muốn vụng trộm ăn đậu hũ liền có thể trực tiếp hôn. Còn cô sao? Cô thích tất cả mọi thứ thuộc về anh, thích tính cách bá đạo mà anh dành riêng cho cô, thích cả sự sủng ái mà chỉ riêng mình cô mới có.
Anh cưng chiều cô như vậy, giống như muốn khảm cô vào trong lòng anh mà ôm ấp, lại có chút ma mị gây nên sự kích tình. Đi bên anh là một liều thuốc độc trí mạng. Yêu thương anh, có lẽ là độc đã thấm vào tim gan. Anh giống như là liều thuốc giải, chỉ có thể cầm cự trong phút chốc rồi mãi mãi lún sâu. Cô không chán ghét sự bảo hộ từ anh, cô chỉ muốn nắm lấy tay anh cả đời, cùng nhau xây đắp nên một gia đình thật hoàn hảo, thật hạnh phúc. Ai nói yêu thương chỉ toàn đắng cay? Yêu thương là mật ngọt, rải đầy khắp không gian.