Hứa Kha xấu hổ đi sau lưng anh lên xe. Quay về nhà, đúng lúc Doãn Vãn Thừa tắm rửa xong đi ra ngoài, anh vừa giũ tóc, vừa tò mò nhìn túi plastic trong tay Hứa Kha, thuận miệng hỏi: "Ra ngoài mua đồ ăn vặt à?"
Thẩm Mộ lập tức cười thành tiếng.
Hứa Kha đỏ mặt lên gác, vào phòng ngủ lập tức vứt hộp "áo mưa" (nghĩa bóng nhé) vào thùng rác. Vì sao khi cô ở cùng Thẩm Mộ thì luôn bị xấuhổ trước mặt anh.
Cô chạy vào nhà vệ sinh tắm rửa, chưa kịp tắm xong đã nghe thấy tiếng gõ cửa. Cô cuống cuồng mặc áo choàng tắm, ra mở cửa phòng.
Thẩm Mộ cầm trong tay một chiếc thảm màu xanh lục, nghiêm trang đưa cô.
"Dùng cái này đi, anh nhớ trước kia dì Thiệu cũng đưa em một cái tương tự mà."
Mặt Hứa Kha lập tức đỏ lựng lên, bực mình nói: "Thẩm Mộ hôm nay anh có phải là đàn ông không thế?"
Lúc ngủ cô luôn thích lăn qua lăn lại , mỗi lần tới mấy ngày này luôn bị thấm ra ngoài giường, Thiệu Nhất Bình luôn trải lên giường cô mộttấm thảm màu cà phê. Còn nhớ có một lầncô vội vàng đi học quên khôngcuộn thảm lại, không may lại bị Thẩm Mộ nhìn thấy, lúc ấy của sắc mặtanh giống hệt với cô, đỏ lựng lên...
"Em nói anh không phải đàn ông ư?"
Anh có vẻ tức giận, theo đuổi con gái không phải là sở trường củaanh, hơn nữa còn là trong cuộc sống "đặc biệt" kia, hao tổn tâm tình,quan tâm săn sóc, thế mà còn bị tình nghi không phải là đàn ông. Anhchịu đựng "oan ức" trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-sung/538978/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.