Cô chỉ có hận, còn trên lưng anh lại đeo gánh nặng tâm lýnặng nề đến vậy, như vậy hiểu lầm với anh mà nói sẽ là giấc mộng đáng sợ thế nào, cô không dám tưởng tượng mấy năm đó anh đã vượt qua thế nào .
Một vài hình ảnh từ khi gặp lại anh tới giờ đột nhiên hiện lên trướcmắt, anh gầy hơn trước, trầm lặng hơn trước, hành động càng khiến ngườita khó đoán hơn, giống như đáy biển u tối, ngay cả mạch nước ngầm chảymãnh liệt cũng mang một màu tối đen, không muốn để người khác biết.
Cô đẩy cửa sổ ra, đứng trên ban công đón gió, hít vào một hơi thậtdài, một làn không khí tươi mới như muốn hòa tan nỗi chua xót tronglòng.
Thẩm Tiếu Sơn vì sao lại nói như vậy? Có lẽ vì ông hiểu rất rõ LêCảnh Hoa, ông biết sau khi ông mất đi, bà ta sẽ không từ bỏ ý định củamình, cho nên ông phó thác cô cho Thẩm Mộ bảo anh chăm sóc cô thật tốt.Cô sống tốt đương nhiên Thiệu Nhất Bình cũng sẽ sống rất tốt. Loại tìnhcảm của những người trung tuổi, âm trầm thực tế, nhưng ông lại không ngờ sẽ có một câu chuyện hiểu lầm như vậy, vốn là một ý định tốt đẹp nhưvậy cuối cùng lại trở thành nguyên nhân của mọi sự rắc rối.
Cô thổn thức buồn bã. Đột nhiên, ngoài cánh cửa truyền đến một ánhđèn xe. Cô ngẩn người, trong lòng không hiểu sao lại kích động, là anhtrở về đây sao? Lê Cảnh Hoa không phải bảo anh không ở trong thành phốnày sao?
Cửa sắt mở ra, một thân ảnh cao gầy xuất hiện ở cạnh cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-sung/538973/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.