Bạn đang đọc truyện Sứa Biển của tác giả Khoa đầu moi.
Hắn thương cậu suốt 12 năm qua, bỏ qua mọi rào cản xã hội để yêu cậu nhưng khi bên nhau hắn nhận ra rằng mình là trai thẳn.
Hắn không còn thương yêu gì cậu nữa mà chỉ coi cậu là người bạn bình thường, đến lúc hắn nhận ra tình cảm thật sự của mình thì tới lúc đó cả hai đã cách nhau cả một khoảng cách âm dương.
Cậu thì hồn siêu phách tán, hắn thì không còn hứng sống suốt ngày sống trong căn phòng tối kín với rượu bia và ma túy.
Tro cốt của cậu bị đập nát, sau khi lấy lại được điềm tĩnh, hắn đi đến biển, nơi lần đầu hai người gặp nhau.
Hắn đứng nhìn bình minh thức dậy, ánh trăng dù tan biến nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy mặt trăng ở đó.
Giống như dù cậu đã hồn siêu phách tán nhưng vẫn sống trong tim hắn, không bao giờ tan biến mà bỏ hắn.
Bình minh chính là tâm lý của hắn sau khi ổn định vẫn sẽ mãi mãi có hình bóng cậu ở bên
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Cậu Ấy Thật Nhỏ Mọn hay Đừng Nhặt Người Rơi Trên Đường.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.