Hắn nhìn cậu hoài nghi, lẽ nào chuyện sáng nay lại là mơ, hắn nhìn lên cái quạt đang đứng yên mà tức giận:"Mất điện sao!?"
-"Không sao đâu, vẫn có điện từ đèn pin mà anh" Cậu cười tay vẫn quạt cho hắn, ánh mắt sắc lạnh của hắn va vào cơ thể đã lã chã mồ hôi của cậu
Dù nóng thế nhưng cậu vẫn không quan tâm mà cứ quạt cho hắn, nhìn vào vết xước trên cổ hắn có thể chắc chắn chuyện hồi sáng không phải mơ. Hắn im lặng rồi cũng không nói lời chia tay nữa
Khi cả hai đang lặng im thì tiếng chuông điện thoại đã khiến nó bị phá hủy, bố hắn lại gọi hối thúc hắn về nhà, cậu ngồi đó nghe vậy thì cũng im lặng
Hắn tắt máy rồi quay lưng đi, trước khi đóng cửa cũng chỉ nói một câu lạnh nhạt:"Tôi sẽ suy nghĩ thêm, chúng ta coi như là chưa chia tay đi" Hắn đóng cửa lại rồi bỏ đi
Cậu đành phải ăn nốt phần cơm của hắn, cũng phải nghĩ về hành động thiếu suy nghĩ của bản thân. Cậu ghét cách anh làm tổn thương cậu vậy mà giờ cậu lại làm điều tương tự với hắn
-"Em xin lỗi anh, Lãnh Hạo Thiên , xin lỗi anh" Cậu ôm mặt mà khóc
Lúc này viện cũng bỗng dưng có điện trở lại, cậu bật điều hòa lên rồi nằm trên giường vắt óc suy nghĩ. Chiều nay bố cậu có vào nói chuyện với cậu, tính tìm một người vợ cho cậu
Nhưng cậu không đồng ý, cậu chỉ im lặng không cả thèm nhìn vào mặt ông mà cứ nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-bien/3738445/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.