Tim cậu vấp một nhịp, người trước mắt cậu là hắn nhưng sao lại nhìn khác thế này, mái tóc đen nhánh được cắt gọn gàng
Đôi mắt hai mí màu đen cùng đôi lông mày thanh tú, nụ cười dịu dàng lộ rõ trên khuôn mặt hắn
Cậu tròn mắt nhìn hắn thật lâu, đến khi nghe thấy tiếng bước chân của lão già vừa nãy thì cả hai mới lao vào nhà
Hắn nhẹ giọng trấn an cậu:"Để tí tôi đưa cậu về nhé? Lão già đó nổi tiếng ở thôn này là hay quấy rối trẻ em...Tối ra đường phải cẩn thận hơn"Hắn vừa nói vừa lau đi nước mắt đang chảy dài trên gò má cậu
-"Cảm ơn anh...Ta làm lành nhé?" Cậu nhẹ giọng hỏi, hắn cười khúc khích vỗ vai cậu mấy cái
-"Tôi với cậu có xích mích à?" Hắn xoa đầu cậu
Má cậu đỏ lên từ từ, cậu ngại ngùng ôm chặt lấy hắn, cậu nức nở mà nói:"Xin lỗi vì không tin anh vụ Hàn Minh Vũ, xin lỗi rất nhiều"Cậu thút thít
Trời bên ngoài đã đổ mưa, cậu bàng hoàng nhận ra mình không mang điện thoại,cha cậu sẽ lo lắng mất
Hắn thấy cậu ôm chặt mình hơn thì cũng nhận ra đã có chuyện, hắn chủ động nói trước:"Có chuyện gì à?"
-"Không có gì đâu...Tôi chỉ là lo lắng trời mưa anh đưa tôi về sẽ rất bất tiện!" Cậu thì thầm
Hắn mỉm cười, trong hoàn cảnh này mà hắn dám cười đúng là chọc khóc cậu mà, cậu oà lên khóc nức nở
Thấy vậy hắn vội ôm cậu xin lỗi, hắn lấy điện thoại đưa cho cậu để gọi về nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-bien/3728384/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.