🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Họ vừa rời đi thì hắn lao vào ôm lấy cậu vui vẻ,hai người có thể đi ngủ được rồi.Tay hắn xoa nhẹ lưng cậu để ru ngủ

Sáng hôm sau,

Hắn dậy sớm đi làm, vừa vệ sinh cá nhân xong thì cũng là lúc chàng đến,hắn bước ra thì chạm mặt chàng

Vì cả hai đều là con trai nên hắn vẫn thay quần áo như thường, chàng cũng bước lại đánh thức cậu

Cậu từ từ thức dậy, đôi mắt sáng lung linh nhìn chàng

Chưa để hắn nói thì chàng đã đưa cậu vào vệ sinh cá nhân, thấy vậy hắn có chút ghen tuông nhìn chàng

Nhưng vì công việc hắn vẫn phải rời đi.Xuống nhà thì hắn lấy một cái bánh rồi mới lái chiếc Ferrari đi làm

Ngồi trên xe hắn vẫn tức vụ vừa nãy, đáng lẽ hắn phải bế cậu vào chứ không phải chàng. Lỡ như hai người xảy ra chuyện gì thì hắn mất vợ à

Tay hắn siết chặt, sự ghen tuông làm hắn ghét chàng nhiều hơn. Vừa đến công ty mặt hắn đã hậm hực bước vào thang máy

Hắn lấy thẻ ra quẹt rồi lên tầng của mình, mắt hắn sắc lạnh tay cầm tập hồ sơ. Vừa đến tầng hắn liền bước đến máy in kiểm tra

Tệp hồ sơ đã được in ra lạnh lẽo ở đó, hắn lấy ra kiểm tra rồi đi vào phòng làm việc.

Ở biệt thự,

Cậu và chàng vừa ra khỏi phòng tắm thì vui vẻ cùng nhau đi ngắm hoa, cậu vui vẻ nghịch mấy thứ linh tinh ở ngoài đó



Chàng thì ngồi ở ghế đá nói chuyện với vợ con ở nhà, cậu cười vui vẻ rồi không nhìn hắn nữa mà nghịch tiếp. Cậu lấy máy ra kiểm tra thì thấy cha cậu gọi nhỡ hơn 4 cuộc

Cậu ngẫm một lúc rồi cũng gọi lại, vừa gọi thì cha cậu liền bắt máy, giọng ông nghiêm túc

"Tao cho mày 1 tuần để suy nghĩ, nếu mày vẫn quyết cưới nó tao sẽ g.iế.t thằng Hàn Minh Vũ! Mày chọn đi!""Con xin cha, anh ấy là người con yêu! Xin cha tha cho anh ấy" Cậu bật khóc ôm mặt nức nỏÔng cười khểnh, cậu biết anh phản bội cậu yêu Dương Ngọc Diệp thì chắc cũng phải từ bỏ rồi chứ, cớ sao giờ lại nài nỉ xin tha mạng cho anh

"Vậy tao không g.i.ế.t nó mà tao sẽ không để mày có một chút mặt mũi với gia đình thằng Hàn, lúc đó xem loại nhà mày còn sống tốt được không!?""Cha, tại sao con cũng là con của cha mà!?""Thứ con hoang như mày mà cũng đòi làm con tao!? Nực cười thật!"Cậu im lặng sớm đã nấc lên từng cơn,ông tính nói tiếp thì cậu tắt máy, cậu nhìn chàng

-"Ta đi chơi tiếp được không?"

Chàng vội tắt máy của vợ chạy lại bên cậu giọng lo lắng

"Sao phu nhân khóc vậy ạ!? Ông chủ sẽ la tôi mất" Chàng đưa tay ra muốn lau nước mắt cho cậu thì bị cậu hất tay ra"Làm anh lo rồi, anh tắt máy của vợ anh à?" Cậu lo lắng"Cảm xúc của phu nhân rất quan trọng, nếu phu nhân không vui tôi cũng sẽ chẳng có tiền về nuôi vợ con! Tắt một cuộc điện thoại cũng không mất mát nhiều đâu" Chàng vội giải thíchCậu nhìn chàng rồi mỉm cười

-"Anh làm tôi cảm thấy bản thân như một kẻ thứ ba vậy, sau nếu vợ anh gọi thì hãy nói chuyện với cô ấy đến hết, đừng làm cô ấy buồn " Cậu chợt đau nhói phía dưới

Hắn làm mạnh vậy sao, cậu vẫn mỉm cười với chàng, cả hai sau đó cũng vui vẻ đi chơi

Cậu không biết hắn đang xem camera giám sát mà tức sôi máu, chàng làm vệ sĩ mà còn dám làm cậu cười nhiều hơn hắn sao

Hắn tức giận đập bàn, quyết định đuổi chàng đến một căn biệt thự khác để chăm sóc cho một cậu bé được hắn nhận nuôi

Biệt thự cách đây rất xa nên cậu sẽ mãi mãi là của hắn, không ai được lấy trái tim của cậu ngoài hắn cả

Hắn vội hoàn thành nhiệm vụ rồi về biệt thự ngay vào buổi chiều, hắn bước vào giọng uy nghiêm nói chuyện với chàng



"Nhan Dịch Bảo! Chuyện là có một cậu bé được tôi nhận nuôi vào năm ngoái, anh chuyển qua chỗ đó gần nhà anh hơn tiện chăm sóc vợ con mà lương tôi cũng tăng cho anh" Hắn khoác vai chàng"Lãnh Tổng! Tôi phận làm tớ không dám nói nhưng tôi cảm thấy rất quý phu nhân, xin ngài cho phép tôi trông chừng phu nhân ạ" Chàng giọng run rẩy nói"Nhưng phu nhân dù trước hay sau cũng sẽ là vợ ta, ngươi cũng không có cửa để cưới cậu ấy thì bám trụ ở đây làm gì!?" Hắn bắt đầu tức giận giọng khàn lại"Ông chủ! Nếu tôi nói sai xin ông tha thứ nhưng tôi rất quý phu nhân..." Chàng rụt rè nóiHắn tức giận hai mắt trừng trừng nhìn chàng, hắn không nói nhiều quay người đi đến bên cậu

-"Tiểu An, chúng ta cưới xong sẽ chuyển qua thành phố Hoãn Ngọc! Ở đây nên là nơi chôn giấu những kỉ niệm tồi tệ" Hắn cau mày khó chịu

Chàng nghe vậy vội sợ hãi nói

-"Thưa ông chủ, tôi chấp nhận sẽ sang biệt thự kia" Chàng buồn bã rời đi

Tối,

Trong khi cậu và hắn đang vui vẻ hạnh phúc bên nhau thì nhà chàng lại đang cãi lộn

-"Anh xin em, đây là lựa chọn của anh! Em thương cho quyết định của anh đi mà" Chàng ôm chặt một cậu trai trong lòng nhìn vợ tức giận

Nàng ta nhìn chàng hai mắt đỏ hoe

"Thương cho anh vậy thanh xuân của em thì sao?" Tay nàng ta nắm chặt tay một cô bé"Anh xin lỗi " Chàng dẫn cậu thanh niên kia rời điNàng ta ôm chặt con khóc nức nở, chàng rời đi, bao nhiêu năm tháng hạnh phúc của hai người cứ vậy mà tan biến

Cô bé ngây thơ nhìn nàng ta:"Mẹ ơi! Cha đi đâu cùng chú kia thế ạ?"

-"Ta ăn cơm thôi con" Giọng nói chất chứa bao niềm đau của nàng ta cất lên

Để rồi nàng ta đổ thuốc chuột vào đồ ăn rồi bê ra, hai mẹ con cười đùa vui vẻ ăn hết sạch bữa cơm

Nàng ta ôm cô con gái 4 tuổi vào lòng, hai mẹ con hộc m.á.u c.h.ế.t trong phòng ngủ, trước cái ảnh cưới năm nào
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.