Nhìn nó bước đi cậu cũng thấy tủi thân, một mình nó giờ phải chăm con cho chồng mới mà còn không được gặp con của mình
Hắn thấy cậu buồn thì liền đưa tay xoa đầu cậu an ủi, cả hai ngồi mãi vậy đến tối. Hắn chỉnh lại quần áo rồi cùng cậu đi ăn
Ngồi xuống ghế cậu có chút lạ lẫm, cảm giác nó không được như hồi còn lành lặn, hắn nhẹ nhàng thả tay cậu ra cho cậu ngồi tự nhiên
Cậu có chút không quen mà vô thức ngã về sau suýt thì ngã sõng soài may là hắn giữ chặt tay cậu, thấy cậu không quen ghế được nên hắn đỡ cậu sang cạnh mình ngồi, cậu có thể vịn tay hắn để không ngã ra sau. Ngồi ở đây cũng an toàn do hắn luôn có thể nhìn cậu
Hắn đứng dậy cẩn thận rồi vội đi lấy đồ ăn, thiếu lực chân nên cậu cũng khó khăn dùng hai tay giữ cả cơ thể, mới vài phút mà cậu đã thở hổn hển. Mồ hôi chảy ra như mưa, hắn bê đồ ăn về bàn thì hốt hoảng vội đỡ cậu lại xe lăn ngồi
Cậu ngả người ra sau thư giãn, hắn đưa cơm cho cậu, thấy hắn tận tình yêu thương mình mà bản thân trước kia lại không thật lòng thương khiến cậu hối hận, trong lòng thầm quyết tâm sẽ dành hết tất cả tình cảm cho hắn
Hắn thấy cậu cứ nhìn chăm chăm vào mặt mình thì nghĩ trên mặt bản thân dính gì mà lấy gương ra soi, cậu phì ci xin lià cả hil inc tui v. Nhn hi ngời hạnh phúc ăn ung mà khin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-bien/3739156/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.