Sáng hôm sau,
Cậu thức dậy, hắn vui mừng lao đến ôm cậu, cậu nhíu mày khó chịu đẩy hắn ra
Cô bé vội chạy vào ôm cậu, lần này cậu không thả ra nhưng chợt cậu phát hiện chân mình không di chuyển được, dù cậu có cố thế nào cũng không cử động nổi
Cuối cùng do nghiêng người mà cậu ngã nhào xuống đất, hắn giữ cậu lại lo lắng bám chặt vào vai cậu
-"Cậu hôm qua bị bắn vào chân,giờ bị liệt rồi " Hắn trầm giọng
-"Cái gì!? " Cậu tức giận gào thét, cậu lườm ông cháy mắt vì nghĩ tất cả là do ông không chịu đến cảnh sát khai báo
Cậu siết chặt tay lại, cậu nghĩ rằng ông muốn hủy hoại cuộc đời cậu, cũng vì cậu đã bị liệt đôi chân mà trường đã đuổi học cậu
Vậy là cậu mất đi tương lai phía trước chỉ vì gia đình gặp biến cố, cậu tròn mắt nhìn ông, đôi mắt vô hồn như nhìn thấu cả tâm trí của mọi người
-"Tại sao người bị hại là tôi!? Sao không phải các người cơ chứ!? Tôi ước gì có thể g.i.ế.t hết các người "Cậu gào thét chỉ vào mặt ông trách móc
Ông không kiềm chế được mà đi đến tát cho cậu một cái, tương lai của cậu từ giờ tan biến hết
Cậu được hắn đỡ lên xe lăn nhưng cậu lại hất hắn ra, mọi người thấy tâm trạng cậu chưa ổn định nên đã rời đi
Khi bố cậu đang nói chuyện với bác sĩ thì cậu trong phòng đang đập phá đồ đạc
Cậu ngã xuống đất rồi tự bò đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-bien/3730397/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.