

Hai người đi đường nấp dưới bóng râm của một tấm biển hiệu để tránh nóng. Một người nói: "Anh Dương, đến giờ ăn trưa rồi, chúng ta tìm chỗ ăn cơm đi."
Người đàn ông được gọi là anh Dương khẽ nhíu mày: "Trời nóng quá, tôi không có khẩu vị, cậu cứ đi ăn trước đi."
Tuy nhiên, Từ Tuấn không muốn ăn một mình, liền kéo Dương Tân Tri ra ngoài.
"Em biết gần đây có một quán mì khá ngon, chắc là có mì lạnh hoặc mì trộn gì đó, ăn một bát tạm cũng được."
Đội nắng gay gắt đi nửa con phố, họ đến vị trí quán mì trong ký ức nhưng Từ Tuấn chợt sững người. Tấm biển của quán mì đã bị gỡ xuống từ lúc nào, thay vào đó là một tấm bảng mới với dòng chữ lớn: Tiệm Cơm Nam Lai.
Thời buổi này, kinh doanh trong ngành ẩm thực không dễ, một quán mì đóng cửa cũng không phải chuyện lạ.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.