"Này! Bọn họ đúng là..." Từ Tuấn không phục, bực bội nói,"Rõ ràng là ngon mà!"
Nam Đồ không biết từ lúc nào đã đi tới, nhẹ nhàng đặt xuống hai ly nước.
"Quán mới khai trương, tặng hai vị một ly trà chanh lạnh ủ."
Thấy vừa rồi có mấy khách bước vào rồi lại đi, Từ Tuấn sợ cô nản chí, liền vội vàng động viên:
"Bà chủ, mì của cô thực sự rất ngon! Chúng tôi nhất định sẽ quay lại lần sau."
Nam Đồ chỉ khẽ mỉm cười.
Mở quán ăn đúng là khó hơn cô tưởng rất nhiều.
Quán đã đóng cửa suốt mấy năm, giờ gần như chẳng còn ai nhớ đến Nam Lai tiệm cơm nữa.
Hơn nữa, tuổi cô còn trẻ, khách nhìn vào khó mà đặt lòng tin.
Tình hình kinh doanh hiện tại không thể nói là khả quan, nhưng cô vẫn sẽ kiên trì tới cùng.
Bát mì đã ăn hết, nhưng Dương Tân Tri vẫn lưu luyến hương vị của sốt thịt bò.
Không thể không nói, bát mì lạnh này có ngon hay không, ít nhất 80% công lao thuộc về phần sốt thịt bò đặc biệt kia.
Có nhiều quán ven đường chỉ cần nếm một miếng là biết ngay họ dùng loại gia vị nào.
Nhưng sốt thịt trong bát mì này lại hoàn toàn khác biệt, không đoán ra được thành phần, nhưng cũng chẳng thể dừng đũa lại.
Muốn tìm một món thay thế? Không có!
Chỉ có thể nhớ mãi, rồi lần sau lại đến ăn tiếp mà thôi.
Nếu không phải mì lạnh không tiện đóng gói, anh đã muốn mua thêm hai phần mang về cho vợ thử.
TBC
Mì không đóng gói được... nhưng sốt thì sao? Nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5076121/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.