Phan Dương cẩn thận gắp một cái hoành thánh tam tiên, trong đầu anh hiện lên rất nhiều câu chuyện truyền thuyết, như kiểu của cải từ trên trời rơi xuống thật ra là đá biến thành, hoặc khi đói bụng thì bị yêu quái dẫn dụ đi ăn sơn hào hải vị, ăn xong mới phát hiện trong bụng toàn là cát sỏi các kiểu.
Nhưng bọn Giải Vi đều đã ăn hết rồi...
Phan Dương c.ắ.n răng, c.ắ.n thử một miếng, mắt trợn tròn còn to hơn khi ăn phải cát đá.
Lớp vỏ hoành thánh mỏng nhưng dẻo dai, mềm mượt như lụa, trong miệng cứ như đang có một con cá nhỏ quẫy đuôi rồi trượt đi, khi răng nhẹ nhàng c.ắ.n xuyên lớp vỏ mỏng ấy, đầu tiên nước thịt phun trào, rồi trong mỗi lần nhai tiếp theo, hòa quyện cùng với nhân bên trong.
Phần nhân thịt được lớp vỏ bao bọc giờ đây mất đi sự gò bó, nhưng vẫn không hề rời rạc, mềm mịn nhưng không thiếu độ dai, những con tôm sông nhỏ nhắn nguyên vẹn càng tăng thêm một vị tươi ngon khó tả.
Có thể nói chỉ c.ắ.n một nửa cái hoành thánh thôi, trong đầu Phan Dương như có một đóa pháo hoa bất ngờ nổ tung.
TBC
Ngon, ngon quá trời! Anh lập tức nhét nửa còn lại vào miệng, ngấu nghiến nuốt xuống bụng, rồi lại gắp cái tiếp theo, đến khi trong bát chỉ còn lại chưa tới một nửa hoành thánh, Phan Dương bắt đầu ăn với tốc độ chậm lại, lưu luyến nhấm nháp từng chút một.
Mà như vậy, lại có được một trải nghiệm khác biệt.
Trong nước dùng trong veo có rải rác những mảnh rong biển, sợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5079693/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.