Ký ức đã quá xa vời, nhưng mơ hồ cô ấy vẫn nhớ ngày xưa cũng từng như thế.
Vậy thì, Tiệm cơm Nam Lai này, rốt cuộc tồn tại ở đâu? Là khe hở giữa các thế giới? Là vùng giao thoa chồng lấn? Muốn làm được như vậy, e rằng cần đến năng lực chẳng thua gì thần thánh, mà Nam Đồ lại có được năng lực đó, vì sao cô lại chọn mở một tiệm cơm? Tân Hoan cầm khăn lau bàn vừa suy nghĩ miên man.
Cô ấy quay đầu liếc về bóng người đang bận rộn trong bếp, xác nhận một điều: Nam Đồ thật sự rất thích việc mở tiệm cơm.
Vậy thì, Tân Hoan nghĩ, bản thân là nhân viên của tiệm, là người duy nhất có thể san sẻ nỗi lo cho Nam Đồ, điều duy nhất cô ấy có thể làm chính là không để bất cứ phiền toái nào đến gần Nam Đồ.
***
Một lúc sau, Nam Đồ vẫy tay gọi Tân Hoan lại: "Cơ thể em hồi phục thế nào rồi?"
Tân Hoan lập tức nói: "Em đã hoàn toàn khỏe rồi! Có việc gì cần em làm không?"
TBC
Nam Đồ lắc đầu: "Tôi làm chút món ngọt, vì là đồ lạnh nên muốn hỏi xem em có ăn được không."
"Em cũng được ăn à?" Cô ấy vừa vui vẻ hỏi, nhưng rồi chợt nhớ ra điều gì, lúng túng nói: "Nhưng bây giờ đang trong giờ làm việc..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
"Không có quy tắc gì khắt khe đâu, bây giờ cũng chẳng có khách." Nam Đồ dứt khoát nhét vào tay Tân Hoan một chiếc bát mát lạnh, thành bát còn đọng từng giọt nước nhỏ.
"Rượu nếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5079682/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.