Bạn đang đọc truyện Những Năm Ta Làm Mạnh Bà của tác giả Nhĩ Bắc.
Sơ Nguyệt vất vả học tập 500 năm mới lấy được chứng chỉ hành nghề Mạnh Bà, nhưng lúc đến nhậm chức, lại được thông báo là hệ thống Mạnh Bà đã cải cách. Không phải là chỉ cần ngồi múc mỗi con quỷ một bát canh là xong, mà còn phải giúp họ theo đuổi nam thần trong lòng? Từ bao giờ Mạnh Bà lại tốt như vậy?
Làm người đã khó, làm Mạnh Bà còn khó hơn. Cô muốn yên ổn làm một nhân viên công vụ nhỏ bé ở Địa phủ, cô không làm Mạnh Bà nữa. Đây là việc cho người làm sao?
Trích dẫn tham khảo giọng văn: """"Sơ Nguyệt vô cùng kinh ngạc khi nhận ra bóng trắng này chính là Bạch Vô Thường, người mà cô từng quen biết từ khi còn làm câu hồn sử.
Nghe thấy Bạch Vô Thường gọi người kia là “đại nhân,” một suy đoán lóe lên trong đầu cô. Mặt cô chợt biến sắc, dùng tay chân mở vòng tay chặt cứng của Đường La ra.
Cô tiến đến trước Bạch Vô Thường, vẻ mặt cầu xin, thấp giọng hỏi: “Tam gia, vị ‘đại nhân’ này là ai?”
Bạch Vô Thường nhìn Sơ Nguyệt như thể đang nhìn thấy một người ngốc nghếch, hận không thể dùng cây gậy trong tay gõ một cái cho cô tỉnh lại. Chẳng lẽ ở địa phủ bao nhiêu năm mà Sơ Nguyệt lại không nhận ra lão đại của mình!
Đúng là xấu hổ không để đâu cho hết, tại sao địa phủ lại có một kẻ đần như vậy!
Bạch Vô Thường liếc trộm người kia một cái, thấy hắn gật đầu, Bạch Vô Thường mới nói: "Đây là Tần Quảng Vương, Tương Tử Văn, người quản lý hàng vạn linh hồn luân hồi.”
Khi nghe giới thiệu, vẻ mặt Tần Quảng Vương Tương Tử Văn thoáng hiện lên một tia đắc ý. Thế nhưng, Đường La vốn là linh hồn, trong mắt cô, điều này thật sự đáng sợ. Thế là Đường La cứ vậy mà ngất xỉu ngay tại chỗ.
Sơ Nguyệt chỉ cảm thấy đôi chân mình gần như mềm nhũn. Sao lại là vị đại gia này cơ chứ?
Trong cơn bấn loạn, cô chỉ nghe thấy Tần Quảng Vương đuổi Bạch Vô Thường đi.
Bạch Vô Thường, sau khi quay trở lại phủ của mình, chợt nhận ra một sự thật. Hóa ra mình vừa bị đại nhân lôi đến chỉ để giới thiệu một lần về thân phận của đại nhân cho Sơ Nguyệt, rồi lại bị đuổi đi?
Bạch Vô Thường nghĩ bụng: "Đại nhân à, ngài chơi như vậy, sẽ không ai làm bạn với ngài đâu."
Người khác có thể không rõ, nhưng là thuộc hạ thân cận của Tần Quảng Vương, Bạch Vô Thường và Hắc Vô Thường biết rõ tính lười biếng và phong thái kỳ quặc của vị đại nhân này.
Chỉ cần không phải động tay thì tuyệt đối không động khẩu, nếu phải động khẩu thì sẽ triệu tập ngay hai vị Bạch Vô Thường và Hắc Vô Thường."""""
Nếu yêu thích truyện tiên hiệp, bạn có thể đọc thêm Đại Sư Huynh Muốn Cưới Ta hay Trăn Trăn Mỹ Nhân Tâm.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.