"Ngươi đang nói bậy cái gì vậy!" - Sơ Nguyệt nghe xong, lập tức quay đầu lại, hoảng sợ hét lớn.
Chủ nhân của giọng nói thanh thoát đáp lại: "Ta thực sự không nói bậy."
Dưới ánh mắt không dám tin của Sơ Nguyệt, chủ nhân của giọng nói thanh thoát nói tiếp: "Sơ Nguyệt, có lẽ bây giờ người hoàn toàn không thể hiểu được, nhưng ta muốn nói với người rằng, Linh Lung Tháp chính là con đường duy nhất để người về nhà, không có đường quay đầu. Nếu người không chịu thừa nhận, thì tất cả những gì người đang thấy sẽ không còn tồn tại nữa, thậm chí sẽ biến mất khỏi thế gian này."
Sơ Nguyệt nghe xong, tức giận đến toàn thân run rẩy, cố nén cơn giận của mình, run rẩy hét lên: "Ngươi đang ép ta sao?"
"Sơ Nguyệt, ta không ép người, ta chỉ đang trình bày sự thật mà thôi. Tại sao ta phải dùng sự tiêu vong của chính mình để ép người chứ, việc đó có ích gì cho ta?" - Chủ nhân của giọng nói thanh thoát nhẹ nhàng hỏi lại.
Sơ Nguyệt im lặng. Phải rồi, mình là ai mà người khác phải dùng sự diệt vong của họ để thành toàn cho mình?
Mím chặt môi, suy nghĩ hồi lâu, Sơ Nguyệt mới chậm rãi bước về phía tháp Linh Lung.
Đứng trước tháp Linh Lung đã hoàn toàn vỡ nát, Sơ Nguyệt khàn giọng hỏi: "Ta phải làm thế nào?"
Chủ nhân của giọng nói thanh thoát quả quyết đáp: "Đi xuyên qua ta."
Sơ Nguyệt giật mình: "Xuyên qua ngươi? Tháp Linh Lung?"
"Đúng vậy." - Không có chút do dự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-lam-manh-ba/3735748/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.