Sau khi ném lại câu nói đó, chàng thiếu niên bỏ đi không một lần ngoái lại, mặc cho Tần Tử Hiên ở phía sau gọi hết sức cũng chẳng thèm đáp lại.
Chỉ có chính chàng thiếu niên mới biết rõ trong lòng mình, đây rõ ràng là một kiểu chạy trối c.h.ế.t trong truyền thuyết.
Rõ ràng Tần Tử Hiên chỉ hỏi phải làm sao với Lương Phong, vậy mà bản thân nàng lại tưởng tượng viển vông đến mức đó, còn nghĩ rằng hắn định làm gì với nàng.
May mắn là Tần Tử Hiên không nhận ra ý định của nàng, nếu không thì thật sự là mất mặt to rồi.
Sau khi thiếu niên rời đi, Tần Tử Hiên và Lương Phong nhìn nhau chằm chằm một hồi lâu, cuối cùng hắn thở dài một tiếng, nắm dây cương của Lương Phong đi về phía trước một đoạn, thỉnh thoảng còn ngoái đầu nhìn lại phía sau, muốn xem thiếu niên có quay lại không.
Nhưng khiến Tần Tử Hiên thất vọng là thiếu niên thật sự đã bỏ đi hẳn, không có ý định quay lại.
Phải công nhận, dù thiếu niên có hơi lỗ mãng, những lời nói đó quả thật có lý. Nơi này thưa thớt bóng người, quả thực cách thành phố một khoảng xa.
Đã như vậy thiếu niên tin chắc Lương Phong có thể nhận ra đường, thì hắn cũng đành phải mạo phạm vậy, ngày sau sẽ báo đáp ân tình này.
Nghĩ đến vật trong lòng mình, sắc mặt Tần Tử Hiên trở nên đặc biệt nghiêm túc.
Giơ tay vuốt ve đầu Lương Phong, hắn lên tiếng thân thiện: "Vậy đa tạ Lương Phong nhé."
Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-lam-manh-ba/3735735/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.