Phải nói rằng, Thẩm Ức vừa mới còn lưu luyến không rời, vẻ mặt buồn bã, nhưng khi nghe những lời của Sơ Nguyệt, gương mặt bỗng nhiên nở một nụ cười thật tươi.
Không cần Sơ Nguyệt nói thêm gì nữa, cô nhanh nhẹn chạy về phòng riêng của mình.
Khi Sơ Nguyệt ngoái nhìn, hầu như đã không thấy bóng dáng người nữa, có chút không hiểu ra sao.
Nghĩ lại một chút, dường như vừa rồi lời nói của mình có đôi chút vấn đề, không khỏi lấy tay che mặt.
Thôi vậy, ít ra cũng đã dỗ được người về.
Đêm nay, thật sự là rối bời.
*
Đến khi chủ trang Vô Gian Sơn Trang Thẩm Đàm biết được việc trong trại có một nam tử đến, thì đã là ngày hôm sau.
Còn về việc Thẩm Đàm biết được chuyện này, cũng chỉ là tình cờ.
Chuyện tiểu thư Vô Gian Sơn Trang Thẩm Ức nắm tay một nam tử, cứ thế đường hoàng đi vào trong trại, không cần mất nhiều thời gian, đã nhanh chóng truyền khắp cả trại.
Ngày hôm đó, hai thuộc hạ đang đứng trước sân của Thẩm Đàm, hạ thấp giọng, thì thầm bàn tán về cảm xúc phấn khích trong lòng. Nhưng khi nói đến chỗ hứng thú, làm sao còn để ý đến điều gì nữa, sớm đã vô thức nói bằng giọng bình thường như mọi khi.
Nào ngờ, họ đang nói chuyện vui vẻ, lại khiến sắc mặt Thẩm Đàm tối sầm lại, đứng sau lưng họ với vẻ âm trầm, giọng nói lạnh lẽo.
"Các ngươi vừa nói tiểu thư dẫn về một nam tử lạ mặt?"
Một giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-lam-manh-ba/3735738/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.