Tần Tử Hiên ngồi trên lưng ngựa, nhìn xuống bóng dáng nhỏ nhắn bên dưới đang cười tươi tắn, bỗng nhiên cảm thấy mình mất hết khả năng ngôn ngữ.
Hắn run rẩy môi, lắp bắp nói: "Thẩm... Thẩm công tử?"
Nói xong lại lắc đầu, lẩm bẩm một tiếng, không đúng, phải là Thẩm cô nương.
"Thẩm... Thẩm cô nương." - Sau khi nhận ra vấn đề này, Tần Tử Hiên càng thêm gấp gáp, thân hình lảo đảo, suýt ngã khỏi lưng ngựa, may mà kịp thời nắm được yên ngựa mới giữ được thể diện.
Mấy người canh gác ở cổng khi thấy tiểu ma nữ nhà mình lại đối xử với một nam tử xa lạ một cách ân cần như vậy, suýt nữa thì rớt cả hàm, tất cả đều đứng thành hàng, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm hai người một ngựa ở đằng xa.
Rồi họ thấy tiểu ma nữ nhà mình giơ tay về phía người trên lưng ngựa, nũng nịu gọi một tiếng: "Thẩm huynh."
Mấy đại hán canh cổng tỏ ý rằng họ đi theo tiểu ma nữ bao nhiêu năm nay, chưa từng thấy nàng ấy lộ ra bộ dạng nũng nịu như vậy. Nhìn tên tiểu tử kia chỉ có một gương mặt đẹp trai, khí chất văn nhược của một thư sinh, làm sao xứng với tiểu ma nữ nhà họ được.
Trong khoảnh khắc, họ đều cảm thấy đặc biệt khó chịu, như thể bắp cải nhà mình nuôi bao năm bị heo rúc vậy.
Vừa rồi họ chỉ trợn mắt nhìn hai người một ngựa, giờ đã chuyển thành nhìn chằm chằm người nam tử đầy hung khí.
Ánh mắt chú ý đó, tất nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-lam-manh-ba/3735737/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.