Nhìn Thượng Yến trước mặt như thể không có chuyện gì xảy ra, người phục vụ cảm thấy phản ứng của mình quá chậm chạp.
Cậu vội vàng xin lỗi: "Thưa quý khách, xin lỗi, là lỗi của tôi."
Sau đó nhanh chóng nở nụ cười chuẩn mực của người phục vụ: "Thưa quý ông quý bà, xin mời theo lối này."
Dưới sự sắp xếp của người phục vụ, Thượng Yến và Sơ Nguyệt nhanh chóng được sắp xếp ngồi tại một bàn trống khác.
Sau khi người phục vụ rời đi, họ vội vàng mang những món ăn mới lên.
Nhìn một màn náo động vừa lắng xuống, một số thực khách vẫn không hài lòng, thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn về phía Thượng Yến và Sơ Nguyệt trong lúc dùng bữa.
Đáng tiếc những gì họ thấy chỉ là một cảnh tượng ngọt ngào đến phát ngấy.
Thượng Yến chỉ nhìn thẳng về phía trước, trong mắt chỉ có một người duy nhất.
Bàn tay thon dài của anh liên tục gắp thức ăn, rất tự nhiên mà đặt vào đĩa của Sơ Nguyệt, ánh mắt đặc biệt dịu dàng: "Ngoan, ăn đi. Đừng để người khác ảnh hưởng đến tâm trạng ăn uống của em."
Đối diện với ánh mắt tò mò của mọi người xung quanh, cộng thêm ánh nhìn ngọt ngào đến c.h.ế.t người của Thượng Yến, Sơ Nguyệt cảm thấy như ngồi trên đống lửa, không biết phải làm sao.
Ngay trong khoảnh khắc Sơ Nguyệt đang do dự, Thượng Yến đã đứng dậy, ngồi xuống bên cạnh Sơ Nguyệt, lấy đũa của cô, gắp thức ăn đưa đến bên miệng cô.
Sơ Nguyệt xấu hổ trừng mắt nhìn Thượng Yến, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-lam-manh-ba/3735746/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.