Đời người phải trải qua vô số những vấp ngã mới có thể trưởng thành. Mỗi lần vấp ngã đó sẽ giúp chúng ta lưu giữ một bài học không thể nào quên được. Hai con người, hai thế giới, nhưng lại cùng nhau ở ching một chỗ, cái này nên gọi là nhân duyên hay nghiệt duyên? Có lẽ chính là nghiệt duyên, cho nên mới khiến con người ta đau khổ. Nàng tại thời điểm kiếp trước là một cô gái vẫn còn non nớt chưa thấu hiểu sự đời. Có lẽ tính cách nàng khó ưa cho nên mọi người đều đối với nàng chán ghét chăng? Kiếp trước là thế, kiếp này nàng quyết tâm không để bánh xe lăn lại vào vết xe đổ năm xưa.
Kiếp trước là nàng ngu ngốc, kiếp này nàng cũng đã có thể hiểu được đôi điều về bản chất thật sự của con người. A? Họ muốn đối với nàng làm ra chuyện loạn luân? Không không không, nàng không có hứng thú với cái điều đó! Nàng tốt nhất chính là cả đời này đều không cần phải đi tìm nam nhân! Yêu thương chính là yêu thương. Trốn tránh sao? Vô ích thôi! Loạn luân thì đã sao? Loạn luân thì không được gọi là tình yêu sao? Cảm xúc riêng biệt của mỗi người đâu thể nào lý giải bằng lí trí? Điều đó cũng đồng nghĩa, dùng lí trí để điều khiển con tim chính là một điều không thể nào!