Cảnh 1:
Lại phạt nàng quỳ tông đường chứ gì… Nàng cũng quen rồi ! Nhưng hình như có gì sai sai á… Tay hắn đặt ở đâu vậy ?! Sao lại đặt trên eo nàng ?!
-Di mẫu, không lẽ đã quên điệc nhi rồi ?! Quên hôm đó con ở trong nơi mềm mại của người rồi hay sao. Tiếng của người kêu lên nghe sung sướng làm sao…
Cái gì vậy nè ! Không lẽ hắn lại lôi sai lầm hôm đó ra nói nữa sao trời ?!
Tay hắn chạy càng ngày càng xa à nha. Sao lại chạy lên trước ngực của nàng mà làm loạn vậy nè ?!
-Bỏ… Ưm…
Bàn tay to nhanh chóng bịt miệng nàng lại. Hắn còn nói thỏ thẻ vào tai nàng tiếp mà kỳ này lại càng quá trớn hơn là hắn ngậm cả vành tai nàng trong miệng. Một tay thì xoa bóp không ngừng hai trái đào tơ, tay còn lại kéo nàng vào lòng hôn điên cuồng.
“Người có muốn con nói cho Tổ mẫu biết chúng ta đã cùng nhau làm gì không?!” “Ngươi muốn sao mới buông tha ta?!” “Tối nay di mẫu đến phòng con thì con sẽ nói cho di mẫu nghe ta muốn gì ở nàng”
-Ha ha ha… _ Tiếng cười quỷ dị vạn phần trong đêm tối cô quạnh.
Cảnh 2:
Nhức đầu, nhức đầu quá đi…
Sao khung cảnh ở đây lạ quá vậy nè. Mà nói lạ cũng không đúng… Ở đây có bàn có ghế màu vàng vàng trông cũng quen quen… Mà quen nhất là người ngồi trước mặt nàng kìa…
-Hoàng thượng… Hoàng thượng…
Không quen nhất là sao tay chân nàng đều bị trói lại đính vào bốn góc thế này… Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen/53810/chuong-1-0.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.