Hôm nay, đường phố kinh thành Trường An thật sự tấp nập vô cùng. Tiếng người buôn bán với lời rao mời chào khách hay tiếng kêu của những gánh hàng rong thật sự nghe vui tai làm sao! Nếu là trước kia chắc hẳn nàng đã vén rèm kiệu ra chỉ chỉ trỏ trỏ hay hứng chí hơn nữa chắc có lẽ đã nhảy xuống rồi mua một xâu kẹo hồ lô ngào đường mà vui cười tít mắt.
Nhưng vẫn là “trước kia”, dưới sự che chở của cha nàng, Hữu Thừa tướng quyền oai một thời thì nàng chính là tiểu bá vương, chỉ thiếu điều phá nát kinh thành này là không được thôi!
Nghĩ lại Chiêu Lan chỉ biết cười khổ, còn bây giờ thì sao?! Vì một kẻ không yêu mình mà bước vào Thần Hầu phủ cả hai đời, làm quả phụ cả hai đời! Đã vậy còn ngày ngày sống không yên không ổn, sợ tiểu thiếp hắn đến quấy rầy, sợ nội tổ không vừa lòng đẹp ý, sợ kế nhi lợi dụng đùa cợt… Nói chung, cuộc sống của nàng không ngoài hai chữ “Sợ!” rồi lại hoàn “Sợ!”
Đang cầm chiếc khăn tay nghịch nghịch cho qua thời gian ai ngờ xe ngựa đang chạy bỗng thắng gấp làm cho nàng sắp ngã lộn cả cổ!
Thật là không hiểu chuyện gì xảy ra nữa! Dù có muốn khi dễ nàng chắc cũng không đến nỗi cả tên phu xe kia cũng dám đùa đấy chứ!
Tâm trạng không vui nàng liền nhấc chiếc rèm ra thì thấy đám đông đằng trước đang có cảnh gì mà binh lính vây quanh. Tiếng khóc của phụ nữ cũng vang cả một mảng trời, nhưng đáng buồn cười thay là hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen/53825/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.