Nhưng tất cả câu nói đó đều nuốt ngược lại nơi cổ họng vì sự chói lóa của màu vàng ánh kim trên cơ thể của người đó. Chiếc áo hoàng bào đã chứng minh thân phận cao quý của người vừa đến, hoàng đế Trữ Tịch Quốc – Đào Văn Vũ.
-Hoàng thượng vạn vạn tuế!!! _ Đây mới chính là câu nói bọn họ phải nói!
-Bình thân!
Nụ cười nhẹ nhàng lại nở trên môi. Gương mặt hắn thật hoàn hảo bởi với làn da trắng mịn và ngũ quan tuấn tú vạn phần. Nửa bên gương mặt phải phải trông có phần sáng hơn dưới ánh mặt trời. Còn nửa gương mặt trái thì lại toát khí chất lạnh lùng, tà mị. Không hiểu do ánh sáng không chiếu sáng được chiếc mặt nạ bạc hay do lòng người lạnh lẽo âm u…
Từ lúc hắn quay về triều để xóa tan tộc nhà Châu, một gia tộc lớn nắm quyền khuynh quốc trong vòng một tháng thì trên gương mặt vị thái tử đã đeo chiếc mặt nạ nửa bên mặt, còn nửa bên thì bảo dưỡng vô cùng tốt. Đúng là trời cao haytrêu người khi cho kẻ mệnh rồng có gương mặt lại còn xinh đẹp, yêu mị hơn cả nữ nhân. Nhưng từ ngày máu lửa kinh thành do con người xinh đẹp này làm ra thì ít ai dám lời ra tiếng vào về nhan sắc của hắn.
Ba năm, thời gian không dài không ngắn, đủ để cơn ác mộng trong lòng người phai dần về vị hoàng đế lãnh tình. Thay vào đó họ thêm kính ngưỡng hắn bởi tài chăn dân trị nước. Đại thần có công hắn tuyệt không làm khó nhưng lại trọng dụng thêm các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen/53842/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.