Bạn đang đọc truyện Ma Vương Vú Em của tác giả Bàn Cổ Hỗn Độn. Một thành thị hắc ám, một thành thị dơ bẩn. Nagle, là một tòa thành nho nhỏ tại biên cảnh, lại phản ánh thực tế của thế giới này. Những người có tiền, có quyền thì có những nơi ở xa hoa, có kẻ hầu người hạ, có được những món ăn ngon và có chiếc giường ấm áp. Mà khi ngươi không có tiền, không có quyền thì ngươi chính là một con chó, con sâu cái kiến. Đôi khi, ngươi chính là rác rưởi ngay cả một con chó cũng không bằng. Mà loại người này, những kẻ giàu có thường gọi là người nghèo, hoặc là “tội phạm”.
Hôm nay, có một bóng người nhỏ bé, trốn trong một ngõ nhỏ tối tăm. Nhìn những người đi lại bên ngoài bằng ánh mắt lạnh lùng và vô tình. Trong ngực hắn còn cất một con dao sắc. Cái bóng này là một bé trai khoảng mười tuổi, cậu có mái tóc đen dài gần như bao phủ cả khuôn mặt, chỉ thấy được đôi mắt lạnh lùng, băng hàn dưới mái tóc đó.
Cậu là một tên ăn mày. Một tên ăn mày ăn mặc vô cùng lôi thôi, cả người đều rất bẩn, hai tay dính đầy bùn đất. Khuôn mặt rõ ràng còn có chút non nớt, nhưng mà lại rất từng trải và tang thương mà những cậu bé cùng tuổi không có. Chỉ riêng đôi mắt cậu, đã không còn sự trẻ con, mà thay vào đó là tràn ngập dục vọng và vô tình. Cậu nhìn chằm chằm vào những người đi đường, chú ý tới những túi tiền, đồng hồ, và đồ trang sức trên người họ. Tất cả những đồ vật đáng tiền đều trở thành mục tiêu của cậu. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Lạn Kha Kì Duyên và Yêu Nữ Xin Tự Trọng.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.