🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từng giọt mồ hồi nhỏ xuống cát, phát ra tiếng lộp bộp. Không lâu sau, Ngu Ngốc đến cả mồ hôi cũng không ra được. Nhưng cậu

vẫn ôm đứa bé, rảo bước dưới ánh mặt trời chói chang.

“Haiz, đủ chưa?”

Ám Diệt mấy ngày nay không có nói gì. Bây giờ, nó cuối cùng cũng chịu mở miệng.

“Thằng nhóc loài người, nhóc đã đi liên tục hơn ba tháng. Ta vẫn một mực không mở miệng, là bởi vì ta rất bội phục ý chí cầu sinh của nhóc, muốn xem nhóc có thể sống được bao lâu. Nhưng mà bây giờ, thể lực nhóc đã hết, còn con bé này là gì của nhóc? Nhóc có đáng vì nó mà mạo hiểm băng qua sa mạc không?”

Ngu Ngốc không nói gì, cậu chỉ không ngừng hít thở, không ngừng đi tiếp. Ở phương xa sắc trời dần dần biến hóa, một trận bão cát hình như sắp tới.

“Nhìn thấy không? Đây chính là kết cục của nhóc, bị sa mạc nuốt chửng! Ta thì không quan tâm tới việc nhóc sẽ chết ở chỗ này, ta sẽ ở chỗ này chờ đợi một người có thể sử dụng ta. Nhưng ta thật sự cảm thấy rất đáng tiếc, bởi vì nhóc là người mà ta thấy có đủ tiềm lực và tư cách nhất. Nếu như nhóc khôn ngoan một chút, căn bản sẽ không lưu lạc tới tình trạng này.”

Bão cát đã gần ngay trước mắt, ở phía trên bầu trời đã bị bão cát che lấp. Ngu Ngốc đứng im tại chỗ, ôm bé gái đang ngủ say, ánh mắt đờ đẫn nhìn qua bão cát đang lướt tới.

“Nhóc vì nó mà trả giá nhiều như vậy. Vậy con bé

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-vu-em/1095952/quyen-1-chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.