Bạn đang đọc truyện Ma Đạo Quái Nhân của tác giả Hết Say Tự Tỉnh. Cộc cộc.... Hắc ám sâm lâm sinh vật từ từ đi đến. Nó khổng lồ cùng to lớn cơ thể, khiến mỗi bước đi đều phát nặng nề tiếng trầm đục. Miệng nanh nhai bó lớn diệp thảo, ánh mắt của nó tựa như một điểm sáng trong sâm lâm tràn đầy hắc ám này. Nhóp nhép. Kẽo kẹt! Cách đó không xa trong bụi rậm, đồng dạng xuất hiện một đôi sáng ánh mắt, tựa như lưỡi đao nhìn chòng chọc lấy khổng lồ sinh vật trước mắt.
Kẽo kẹt chầm chậm tiếng vang, tựa như đồng hồ tử thần tích tắc xoay. Vụt! Tiếng cung kéo chói tai vang lên, kéo theo đó là xé gió tiếng động lao về phía đầu kia sinh vật! Ục? Phập! ! Khổng lồ sinh vật linh giác nhạy bén, cảm nhận được cực độ nguy hiểm, nhưng đã chậm! Mũi tên như cơn lốc lao đến sao mà nhanh, nó khổng lồ cùng chậm chạp thân thể, sao có thể né tránh? Phụt! Ầm! ! !
Máu huyết từ đầu của nó phun ra như suối, thân thể nặng nề nhanh chóng ngã xuống, làm đại địa đều bị lõm ra một cái hố lớn, cát bụi mù mịt. Ta thành công? Từ từ bước ra không ngờ là một tiểu hài, độ 2 đến 3 tuổi, mi thanh mục tú. Nhưng nhìn vào ánh mắt của nó, đều cho thấy sự thành thục kỳ lạ. Khiến cho nó thân thể cùng hành động, đều thiếu sự hài hòa cân đối. Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Quái Dị Thẻ Ma Pháp và Lạn Kha Kì Duyên.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.