- Ngươi biết tại sao sao?
Thấy Lưu Dã trong mắt nghi hoặc, Hầu thở dài một tiếng nói.
Không thể trách Lưu Dã, dù sao hắn vẫn chỉ là đứa bé, tựa như hồn nhiên một tờ giấy trắng.
Hôm nay lại chứng kiến máu tanh tràng diện như vậy, không hoảng sợ mới là lạ, vì thế mà Hầu tử mới từ từ nói.
- Vân Lĩnh chỗ sâu, Ngư Long hỗn tạp, trong đây nhân loại nếu không phải là thợ săn, thì là toán cướp, là giết người ma đầu, là thế ngoại Tiên Nhân, là.... nhiều lắm ta kể không hết.
- Nhưng mà, mỗi một người đều là âm hiểm cùng quỷ quyệt tính cách, Diệp thôn chúng ta lại chỉ là nho nhỏ thôn dân, trên có mẹ già, dưới có tiểu hài, là một nam nhân, phải gánh lấy trọng trách lớn lao, bảo vệ những này người còn sót lại.
- Vì vậy, cho dù là ai, là ác nhân ác bá, hay là thật sự vô tội người, cũng không cho phép chúng ta Diệp thôn người có thể thương hại. Phải bóp chết ý tốt từ trong trứng nước, thì chúng ta mới có thể sinh tồn ở đây Đại Hoang, để bảo vệ bọn hắn nhóm tránh xa hiểm nguy!
Nói đến đây, Hầu tử nuốt ngụm nước bọt cho bớt khô khốc miệng, rồi nhìn Lưu Dã nói.
- 3 năm chung sống, ta biết ngươi không phải là bình thường tiểu hài đồng có thể so sánh. Ngươi tương lai là một nam nhân trụ cột của Diệp thôn, cần là ngươi phải sớm hiểu rõ cái này khắc nghiệt vấn đề, để có thể tránh xa những mối hiểm nguy tiềm ẩn có hại đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-quai-nhan/152633/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.