Chui vào một cái động nhỏ tối tăm, Lưu Dã bắt đầu tìm hiểu quyển này điển tịch.
Đây là nơi bí mật nhất của hắn, cất chứa một số đồ dùng mà Lưu Dã tự tay chế tạo. Như kia cung tên, rồi một túi nhỏ độc dược do tự tay hắn đề luyện ra, một số đồ lặt vặt thường ngày hắn đều vứt ở trong này.
Kiểm tra lại mũi tên đã tẩm chất độc, lần trước lượng kia độc đều để giết chết đầu kia đại Trư, thành ra không còn có mấy.
Hơn nữa điên cuồng thời gian hắn đâm vào mắt của đại Trư, khiến mũi tên đều bị cong về một bên, cần hắn nhanh chóng sữa chữa cùng tẩm lại chất độc mới.
- Còn tốt, vẫn còn tại.
Lưu Dã tay vơ lấy lớp đất mịn, cuối cùng cũng lòi đi ra phía dưới túi da.
Này túi da là hắn lột từ đại Trư, nhờ lớp mỡ mà da tỏ ra rất dày cùng chắc chắn, đủ cho hắn bọc một lượng lớn thịt cùng nội tạng của chính nó.
Không phải hắn không muốn đem đống này về nhà, mà nửa đầu Trư đã đủ cho mẫu thân phục dụng trong thời gian tới, phần còn lại hắn vì dùng cho tu luyện, hơn nữa còn có tốt một cái lý do để nàng không phải lo lắng.
Thở ra một hơi, hắn đi ra bên ngoài nhặt nhạnh cành khô, bắt đầu nhóm lửa mà nướng thịt đi ra.
Từ đây cách Diệp thôn cũng khá xa, vì vậy Lưu Dã có thể thoải mái trở lại chính mình, suy nghĩ của một thanh niên nhân hoàn toàn.
Còn như bình thường? Ách! Cái này thì phải tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-quai-nhan/152630/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.