Lúc này, Lưu Dã dựa vào thất khiếu linh mẫn của hắn, đều có thể nghe thấy toàn bộ cuộc trò chuyện của tên kia Ân Phong cùng đám bạn.
- Mẹ nó gái điếm thúi, cũng dám từ chối lời mời của tao!
Ân Phong mặt mày khó coi nói, hắn cảm thấy rất nhục nhã. Bởi vì lúc sáng sớm mời Vân Hi, đều bị cả lớp đồng bạn Lưu Dã chứng kiến.
Tự tin đứng thứ 3 ban kết quả học tập, cùng gia thế tốt. Nhưng bởi vì nàng đều lắc đầu lạnh lùng từ chối, khiến cho hắn cực kỳ mất mặt trước đồng bạn.
Hắn lúc này đều có thể cảm thấy mọi người đang cười nhạo sau lưng của hắn.
- Tao nghe nói cha mẹ ả lúc nhỏ đều chết, hơn nữa chỉ sống một mình cùng bà ngoại. Muốn hay không...
- Mày bị điên a? Đó là phạm pháp!
- Hắc! Không phải phụ mẫu Ân Phong giàu có sao? Đều kết giao với rất nhiều hắc thế lực. Chỉ cần ngươi không nói, ta cùng Ân Phong không nói, ai biết?
- Nhưng mà....
Ân Phong nghe bên cạnh đồng bạn quỷ dị lời nói, cau mày.
Dù sao ở trường Vân Hi nàng mặc dù diện mạo thường thường, nhưng ôn nhu gần gũi tính cách, khiến cho bọn hắn trong đây rất nhiều thiếu niên tâm động.
Vả lại, gia cảnh của nàng đều túng thiếu như Lưu Dã một dạng, không có một tiếng nói trong xã hội này.
Nếu như bọn hắn làm, cũng không có quá nhiều lo sợ tương lai bị cảnh sờ gáy.
- Ân thiếu ngươi quá mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-quai-nhan/2363219/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.