Vù vù vù!
Tiếng đao xé gió liên tục rít lên, lấy Lưu Dã làm trung tâm mà chém đến!
Phập phập!
Phụt!
Lưu Dã ứng biến tốc độ cực kỳ nhanh chóng, nhưng cũng không thể ngăn cản đao từ 4 phương 8 hướng chém đến.
Vì vậy mà thân thể của hắn như tồi khô lạp hủ, bị những thanh niên kia chém đến da thịt đứt lìa, liên tục lùi lại!
- Đại ca! !
- Tiểu tử đi chết!
Lưu Dã bị chém lùi về phía sau, trên thân từng vết dài đao lằn lên, khiến máu chảy xối xả.
Hắn sắc mặt tái nhợt, cố nén không rên rỉ ra tiếng, tay nắm đoản đao chống xuống đại địa chờ đợi cuộc chiến kế tiếp.
Mặc dù khá đau đớn đấy, nhưng mà nhờ thời gian Trương thúc rèn luyện, khiến cho Lưu Dã sức chịu đau không có quá lớn đến như vậy.
Hắn vẫn có thể giữ đủ bình tĩnh tâm tình mà đối diện toán cướp, dù cho... lúc này hắn đang thực sự run rẩy!
Lưu Dã giết người!
Đây, là một sinh mạng đầu tiên trên tay hắn chết đi, nhưng Lưu Dã không cảm thấy tội lỗi!
Bởi dù sao, hắn lúc này đều đang bảo vệ bản thân mình mà thôi. Hắn biết, cho dù có hay không giao ra hành lý, Lưu Dã cũng phải chết!
Những này toán cướp chắc chắn không tha cho hắn rời đi, vì thế Lưu Dã mới thừa cơ chớp nhoáng mà bớt đi 1 đối thủ!
Hắn không muốn mình rơi vào thế bị động mà hiến mạng!
Vù vù!
Sáng chói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-quai-nhan/2363180/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.