Chương trước
Chương sau
Cứ thế nửa ngày trôi qua, Lưu Dã cơn sốt từ từ giảm.

Hắn lúc này tỉnh táo hơn buổi sớm rất nhiều, cơ thể mặc dù vẫn còn đau nhức, nhưng Lưu Dã đã cảm thấy thoải mái cử động rồi.

Mở mắt dãn ra cơ thể, thì trước mặt hắn từ bao giờ đã xuất hiện một thiếu nữ.

Này thiếu nữ vào độ 11 12 tuổi, ánh mắt mang theo mấy phần thanh thuần cùng nhu hòa. Nàng tóc dài xỏa vai, mang khoác lên mình một kiện áo choàng che khuất đến tận chân, dùng cho giữ ấm trong mùa đông giá lạnh.

- Tiểu đệ đã tỉnh lại? Thấy trong người thế nào?

Thiếu nữ cười đối với Lưu Dã hỏi thăm, âm thanh trong trẻo như róc rách nước chảy.

Theo Lưu Dã đánh giá, nàng là một thiên thần trong mộng của biết bao nam nhân a!

Thánh khiết không kém phần gần gũi, đủ cho bất cứ ai khi đối diện đều xuất hiện hảo cảm ngay lần đầu gặp.

- Ta không sao rồi, cảm tạ tiểu thư cùng Lưu tiền bối xuất thủ tương trợ, nhân tình này Lưu Dã khắc ghi tâm khảm!

Lưu Dã vội vàng thu phục tâm tình, đối với tiểu cô nương nói lời cảm tạ.

Xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng trước mắt Lưu Dã mà nói, vị này tiểu thư này cao không thể chạm đến, nên tránh lời nói trêu chọc gây phản cảm tốt nhất.

Dù sao, hắn 2 kiếp đều gần 25 26 tuổi thanh niên nhân, so với tiểu cô nương này mà nói tựa như muội muội ánh mắt, nên không có bất kỳ cái gì ý nghĩ xấu xa có thể xảy ra.


- Không cần câu nệ như vậy, gọi ta Vũ tỷ được rồi .Lưu gia gia đã thông báo với ta việc đệ cũng gia nhập Huyền Hoàng học phủ.

- Nên tương lai có chuyện gì cần giúp đỡ cứ mở miệng, tỷ sẽ giúp đỡ.

Thiếu nữ biết được hoàn cảnh hiện tại của Lưu Dã qua lời của lão đầu, nên có thương tiếc cùng đồng cảm với hắn.

Nàng mới chủ động mở lời, coi như một phen kết giao với hắn. Dù sao lúc này Lưu Dã không nơi nương tựa, tuổi lại vào tiểu hài đồng số tuổi, cần nàng như vậy tâm thái đến an ủi.

- Cảm tạ V... Vũ tỷ.

Lưu Dã nghe vậy, cũng chỉ đành gật gù chấp nhận ý tốt của nàng, mở miệng cảm tạ.

Sau đó...

Không có sau đó..., bởi vì Lưu Dã lẫn thiếu nữ trước mắt đều mới quen biết, hơn nữa 2 người đều là trầm tính mặt hàng, rất ít giao tiếp với nhân.

Thành ta bầu không khí có hơi im ắng, mười phần lúng túng.

- Khục, ta bên này sẽ cố dưỡng thương thật tốt. Hồi phục sau ta sẽ báo Lưu tiền bối, đến ngày dự tuyển tỷ cần gì thì cứ báo, ta sẽ không chối từ giúp đỡ.

Ho khan đánh vỡ im ắng, Lưu Dã chủ động mở miệng đối với nàng nói.

- Vậy được rồi đệ nghỉ ngơi đi, bữa trưa nhị Lang sẽ đem đến cho đệ, cố gắng dưỡng thương cho tốt.

Nhìn thấy hắn nghĩa chính ngôn từ đối với nàng nói vậy, làm thiếu nữ cũng suýt bật cười.

Dù sao hắn chỉ mới là tiểu hài bộ dạng, nhưng cử chỉ hành vi đều giữ đúng mực với nàng, hơn nữa kia như ông cụ non bộ dạng mang theo thuần khiết ánh mắt, khiến cho thiếu nữ đối với hắn hảo cảm rất nhiều.

Nàng cười đối với hắn nói, rồi dặn dò một số thứ sau đó thiếu nữ mới đi ra ngoài.

- Mẹ hắn mệt chết ta!

Lưu Dã âm thầm lau vệt mồ hôi trên trán nói thầm.

Vị này Vũ tỷ trước mắt tâm địa thiện lương, nhưng ánh mắt của nàng luôn có một thứ gì đó rất lém lỉnh, làm hắn khi đối diện luôn phải chú ý từng cử động nhỏ nhất để đối đáp với nàng.

Thực sự mà nói còn mệt hơn cả việc chém giết với dã thú Vân Lĩnh a!

Hoặc là...

Đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với nữ nhân lạ mặt mang đến lo âu?

Khụ khụ, cái này thì hắn không biết. Nhưng khi đối diện nàng, thiếu nữ đều mang cho hắn áp lực rất lớn!

- Sau này phải cách nàng càng xa càng tốt, tránh lộ cái gì chuyện!

......

- Tụ Huyết nhị trọng đỉnh phong cảnh giới lại xuất hiện Huyết khí? Huyết lực lại chảy như giang hà trình độ.

- Tiểu đệ đệ này bí mật rất nhiều nha!

Trở ra thiếu nữ nguyệt nha híp lại lẩm bẩm. Vừa rồi gặp Lưu Dã, để nàng suýt nữa đều bật thốt ra!

Nhưng may mắn nàng đều có thể giữ được bình tĩnh.

Bởi vì tiểu hài trước mắt chỉ đâu đó 4 5 tuổi, nhưng với Tụ Huyết nhị trọng đỉnh phong Huyết khí chảy quanh thân, nàng đối với hắn đánh giá...

Là thiên tài để hình dung!

Bởi vì, ngay cả huynh trưởng của nàng, người kế nghiệp tương lai Vũ phủ gia tộc trọng trách, đều chỉ đang Tụ Huyết nhất trọng!

Đương nhiên, đó chỉ là Thể tu mà thôi. Đối với nam nhân đầu gỗ mà nói, Thể tu luôn đi hàng đầu trong suy nghĩ của bọn hắn.

Nhưng mà dễ sao? Hoàn toàn không a! Thể tu từ cổ lão thời đại truyền xuống dần dần mai một đạo thống.

Huynh trưởng của nàng trải qua bao nhiêu đau khổ, ăn bao nhiêu đắng mới có thể đạt đến Tụ Huyết nhất trọng, đến nay chỉ gần đỉnh phong mức độ.

Mà tiểu đệ đệ này nguyên bản đã đạt đến Tụ Huyết nhị trọng đỉnh phong cảnh giới, hơn nữa càng là xuất hiện Huyết khí mà chỉ có Tụ Huyết tứ trọng hay Tụ Huyết cảnh trung kỳ nắm giữ.

Sao không khiến nàng kinh sợ?

- Hoặc cũng có thể tiểu đệ từ nhỏ săn bắn lớn lên, thân thể khỏe hơn thường nhân là chuyện bình thường.

Nàng chỉ biết giao phó cho chuyện hắn là từ thổ dân bên trong Vân Lĩnh đi ra, nên có sức khỏe hơn người.

Dù sao Vân Lĩnh chỗ sâu những thôn nhỏ, thổ dân đứa trẻ đều được dạy bảo rất sớm để săn bắn dã thú.

Nhưng mà đây chỉ là nàng nguyên nhân duy nhất nghĩ đến được mà thôi, không có cách nào khác. Dù cho bình thường người trưởng thành thợ săn đều yếu hơn tiểu đệ này rất nhiều!

Vì nàng nhưng đang làm việc thiện xung quanh Phù Vân thành nên gặp qua rất nhiều thổ dân đứa bé.

- Thiên tài như vậy, như về Vũ gia... Không nên! Tiểu đệ gia nhập Huyền Hoàng học phủ hẳn cũng muốn học tập và trở thành cường giả, gia nhập ta Vũ phủ sẽ mai một tài năng của hắn.

- Ài! Coi như giúp được cái gì thì giúp, tương lai tiểu tử này như trưởng thành, Vũ gia ta lợi ích cũng đã đủ rồi.

Nàng lắc đầu nhíu mày ngẩm nghĩ sau khi, vẫn quyết định che giấu việc này, tránh để hắn biết được mà gây tác dụng ngược.

Đối đãi bình thường là tốt nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.