Người kia không đủ kiên nhẫn nghe tiếp. Cậu ta ra hiệu nhỏ tụt xuống. Loan tái mặt đứng thất thần một chỗ ngoài cổng. Trâm Anh một hồi đắn đo cũng quyết định leo xuống, uổng ghê, còn ổi chín quá trời, nhỏ còn chưa kịp hái xong, kêu kêu cái gì. Trâm Anh nhét trái ổi cuối cùng vào túi áo, từ từ mò mẫm bám vào cành cây, nhưng lại cảm nhận mình vừa chạm phải thứ gì mềm mềm, nhìn qua thì nguyên một em sâu bé bự yên vị ở bàn tay.
Sự xuất hiện của Trâm Anh phá tan bầu không khí ngột ngạt im lìm lúc đầu, giờ đây chuỗi những lời bàn tán thì thầm vang lên. Cô gái xuất hiện tại vùng quê nông thôn với chiếc áo trắng form rộng kết hợp cùng chân váy jeon đến gối, cùng đôi giày sneaker đen chất. Với thời trang này ảnh hưởng không nhỏ đến ánh mắt ngỡ ngàng của các bạn nam, ghen tị len lỏi trong từng mạch máu của các bạn nữ. Trâm Anh liếc qua cậu bạn bên cạnh. Hơi ngạc nhiên vì cậu ta vẫn đang đọc sách, hoàn toàn không chú ý bài giảng. Mà thôi kệ đi, ngồi chung bàn nhưng không chung đội, quan tâm làm gì! Nửa tiếng sau, mắt nhỏ từ từ díp lại, chết tiệt, cứ đến giờ này lại buồn ngủ. Lúc trước, ở lớp cũ ngủ hơn cả nửa lớp, nên nhỏ có ngủ cũng chẳng sao, cơ mà lớp này đang tập trung học tập như thế mà có một thành phần ngáy cuối lớp liệu có ổn không, lại còn là học sinh mới vào, tưởng tượng thôi đã thấy mất mặt.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.