"Mình...cũng thích Trâm Anh!"
Đôi mắt Minh xoáy vào tâm trí Huy khiến anh kinh ngạc, bộ não anh rối loạn, cố tiếp nhận thông tin vừa rồi:"Cậu nói gì cơ?"
"Mình còn thích cả cậu nữa, còn có vú Lành!"
"NÀYYYY!"_Huy hét lên, thằng nhóc này xém tí nữa làm anh truỵ tim rồi.
"Sao? Không phải thích là không ghét à?"_Minh trố mắt kiểu ngây thơ.
"Có nhiều lúc cậu không mang não theo à, cất vào tủ để bảo tồn chất xám hả?"_Huy đỏ mặt kéo đầu Bảo Minh mà kéo lê đi.
"Á,...nè bỏ tớ ra...ẹc ẹc, khó thở quá!"_Minh la oai oái mặc Huy cười nắc nẻ.
....
Trâm Anh vừa ôm bụng vừa từ từ lết vào nhà. Loan chạy ra, xem xét cả người:"Cháu không sao chứ? Nghe nói phải vào phòng y tế à? Có chuyện gì vậy?"
"Cô à..."_Nhỏ có làm sao đâu mà cô Loan cứ quýnh quáng lên:"Cháu không sao hết á, khoẻ rồi!"
"Ai đưa cháu vào phòng y tế vậy?"_Loan dìu nhỏ ngồi xuống ghế.
"Ừm, bạn cùng lớp á mà!"
"Con trai hả?"_Loan cười tủm tỉm tò mò.
"Ý cô là sao?"_Cái nụ cười này kiểu gì cũng có hàm ý.
"Đẹp trai không?"
"Đương nhiên là đẹp rồi, lớp cháu toàn nam thần đó."
"Oa, nè, người ta có tình ý với cháu hả?"
"Nè, ý á cái gì chứ, bạn bè trong lớp thấy thì phải giúp đỡ thôi, cô nghĩ sâu xa ghê!"
"Ây, cô chỉ muốn nói như vậy thôi!"_Loan hếch mũi nhẹ.
Nhắc tới đẹp trai mà ấm áp tự nhiên làm cô nhớ tới người tình trong mộng. Giờ này Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-lanh-lung-va-nho-ca-biet/2159341/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.