Cơn say làm Loan mụ mị đầu óc, cô vào nhà vệ sinh nôn lấy nôn để hết mọi thứ cuộn trào trong cổ họng. Lúc bước ra cửa, cô ngã nhào vào người con trai đang đứng ở bồn rửa tay.
"A!"
"Tr...âm, An... uống, uống nữa đi!"
"Cái gì? Ai đây?"
Huy vẫn chưa nhìn rõ mặt cô gái đang nằm xoay lưng về phía mình, liên tục khèo tay:"Này, cô là ai vậy? Ui, sao mà say khướt thế này?"
"Uống...uống.."
"Uống cái gì mà uống...ơ..."_Nhận ra được người quen khi anh xoay người cô lại:"Chị Loan??"
"Hức...uống...nữa đi, tôi muốn uống..."
"Sao chị say dữ vậy, để em đưa chị ra ngoài!"_Anh chắc chắn cô đi cùng với ai, nên dìu ra ngoài tiệm. Nhưng khi ngó nghiêng xung quang thì ngoài lũ đàn ông lố lăng kia thì chả có ai, còn Bảo Minh cũng mất biệt đâu luôn.
"Em đưa chị về nhà, chị nhớ đường không?"
"Nhớ...nhớ..."_Loan gật gật đầu như mổ thóc, rồi bỗng chạy nhanh đi. (Cô cháu giống nhau quá ?)
"Chị, cẩn thận!"_Huy đuổi theo, không biết là trong cơn say người con gái này lại chạy nhanh đến vậy.
Chạy được một đoạn thì Loan ngưng lại, nằm ạch xuống ghế đá, ngủ ngon lành. Huy lay:"Chị Loan, ngủ ở đây không được đâu? Chị phải tỉnh dậy thì em mới biết nhà chị ở đâu mà đưa về chứ?"
Rất tiết đáp lại lời anh chỉ là tiếng ngáy và tiếng chóp chép miệng.
Hết cách, Huy đành cởi áo khoát của mình đắp lên người cô, ngồi xuống bên cạnh. Đêm nay anh phải ở đây rồi.
....
Sáng hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-lanh-lung-va-nho-ca-biet/2159345/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.