Quen nhau từ ấu thơ, chắc hẳn sẽ hiểu rõ đối phương là người như thế nào. Hiểu rõ họ thích gì, ghét gì, và đặc biệt là họ thích và yêu ai. Tuổi thơ bên cạnh anh, cô nhớ rất rõ. Bao kỉ niệm vui buồn đều có nhau, chuyện gì cũng chia sẻ cùng nhau. Thân thiết như anh em ruột vậy.
Giây phút anh dẫn cô tới căn cứ bí mật của riêng anh, cô thấy thật hạnh phúc, cảm thấy rằng anh thực sự rất yêu cô. Căn cứ ấy chứa đựng rất nhiều thứ liên quan đến cô, anh đã dày công tìm kiếm, thu thập những thứ liên quan đến cô làm của riêng. Như một cách lưu giữ cô bên mình vậy. Cả tuổi thơ có anh, cảm giác thật tốt. Nếu như có thể quay lại năm tháng ấy, cứ vô lo vô nghĩ, mặc cuộc sống trôi đi, anh và cô luôn có nhau.
Khoảng thời gian hạnh phúc bên anh thật tươi đẹp, nhưng hạnh phúc đó lại giống như một quả bong bóng nước, chỉ cần chạm nhẹ là nó sẽ vỡ tung và biến mất. Mọi cảm xúc của cô thay đổi từ khi anh đi Mỹ. Anh đi liền bảy năm trời không một lời nhắn nhủ, để cô mòn mỏi chờ đợi, mong ngóng anh trở về. Cô muốn biết anh sống tốt hay không cũng không được. Khi anh trở về, liệu cô có tha thứ cho anh?